29. cảm ơn và xin lỗi

2.2K 241 23
                                    

bác sĩ yu chào tạm biệt mọi người, thong thả đi xuống bãi đỗ xe bằng cầu thang bộ, tắt nguồn rồi cất điện thoại vào hốc xe, từ tốn nổ máy xe và ra về. ngang qua hàng khoai nướng nghi ngút khói, bụng jimin khẽ reo lên mấy âm thanh kỳ lạ, cô chỉ nhìn lướt qua những củ khoai túa mật vàng ươm rồi tặc lưỡi đạp ga thẳng về nhà.

dạo gần đây, jimin không thường xuyên về nhà. một phần vì khá bận rộn với công việc ở bệnh viện, một phần vì căn nhà có rất nhiều hình ảnh của minjeong, cảm giác nằm một mình trên chiếc giường đôi rộng lớn khiến cô không thoải mái.

quá nhiều đêm trằn trọc trên chiếc giường vốn rất quen thuộc, jimin quyết định mang đồ đạc đến tá túc ở khu phòng nghỉ của bác sĩ cấp cao, chỉ thỉnh thoảng ghé về để giặt quần áo, lấy thêm đồ mới và tưới nước cho hàng sen đá trên bệ cửa sổ.

căn nhà lâu lắm không có người về, xộc thẳng vào mũi jimin là một mùi ẩm mốc hơi khó chịu. cô mở tung tất cả cửa sổ, bật quạt lên hết cỡ, thậm chí để cho máy hút mùi chạy ầm ầm cả một góc bếp. lục tung khu bếp với chiếc bụng biểu tình dữ dội, jimin không tìm được gì dù chỉ là một gói mỳ tôm. may sao trên ngăn đá tủ lạnh còn lại chỏng chơ một chiếc xúc xích ăn liền, cô cầm bao bì lên kiểm tra thì thở phào thêm lần nữa vì ngày mai mới là ngày hết hạn.

xé một góc nhỏ trên bao bì, jimin đặt chiếc xúc xích vào lò vi sóng và bấm nút. cô đứng khoanh tay dựa lưng vào bàn bếp chờ đợi thời gian 30 giây dài đằng đẵng tưởng chừng như không bao giờ kết thúc. "ting" một tiếng, jimin lấy ra chiếc xúc xích nóng hổi thơm lừng mùi ngô và phô mai, cắn nhẹ một miếng đầu tiên cô đã phải nhăn nhó vì cảm giác bỏng rát trên đầu lưỡi. rót cho mình một cốc nước mát lạnh, jimin nhanh chóng xử lý nốt chiếc xúc xích và lấy quần áo chuẩn bị đi tắm.

jimin ngâm cả người mình trong nước ấm và bọt trắng thơm mùi thảo mộc xung quanh, cô lấy bông tắm xoa lên khắp người, từ chiếc cổ dài trắng ngần kéo dài tới phần xương quai xanh quyến rũ, xuống đến vòng eo đáng mơ ước và đôi chân dài miên man.

jimin dành cả tiếng đồng hồ để tắm rửa sau đó bước ra ngoài với bộ áo choàng tắm màu lông chuột. đi ngang qua tấm gương đặt ở giữa hành lang, cô nhìn chằm chằm vào bản thân đang được phản chiếu qua đó, jimin ngay lập tức quay lại phòng tắm.

xả nước nấc mạnh nhất từ vòi sen, jimin lấy thật nhiều sữa tắm thoa lên người. cho đến khi da dẻ đỏ rần vì bị miếng bông tắm chà xát quá mạnh, cô vẫn cảm thấy cơ thể mình vẫn chưa được sạch sẽ. nước nóng trong bình đã cạn, một lượng lớn nước lạnh xối thẳng vào người khiến jimin vô thức lùi lại phía sau rồi ngồi thụp xuống sàn.

người ta hay nói, hãy khóc dưới mưa để không ai biết bản thân mình đang khóc. đối với jimin, nước mưa hay nước từ vòi sen bây giờ cũng đều như nhau. cô co hai đầu gối rồi giấu mặt vào trong đó mà khóc nấc lên.

jimin cũng là một người bình thường, cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi, hoang mang và bất an trong lòng khi đối mặt với một tình huống éo le như vậy. tuy nhiên là trưởng ê kíp mổ, cô phải vững tinh thần, cố gắng bình tĩnh để vực dậy tinh thần của cả kíp mổ. có nghĩa là bác sĩ yu đã cố gắng giấu đi vẻ yếu đuối của bản thân để trấn an mọi người.

karwin; bác sĩ, bảo mẫu, bạn gái và bạn đờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ