anthea im lặng, ánh mắt vẫn luôn hoài nhìn người trước mặt. kể ra cũng buồn cười lắm có thể mọi người thấy hai người giống như chị em nhưng thật sự cô dám chắc rằng tình cảm mà cô dành cho cậu chính là tình cảm đặc biệt nhất.
jungkook không nói gì, ánh mắt cậu xa xăm lộ rõ vẻ trầm ngâm khó hiểu. cậu thật sự không muốn mọi người sẽ thích mình, cũng không mong rằng ai cũng sẽ vì mình mà phải làm nhiều thứ bởi vì chỉ khi nào cậu từ chối họ sẽ rất đau lòng. hwang tini cũng vì cậu mà làm nhiều việc, chị anthea là thiên kim cũng nỗ lực học tập nhiều thứ. không phải jungkook không biết nhưng cậu khi ấy không dám kết luận, vậy mà giờ đây chỉ cần nhìn vào đôi mắt nhu mì hiền diệu ấy cậu lại cảm nhận được tình cảm của họ dành cho mình.
cho đến khi anthea thất vọng cho rằng cô sẽ không có bất cứ câu trả lời nào cả thì jungkook lại đột nhiên lên tiếng.
"chị anthea, chị biết không?"
dừng lại ngẫm nghĩ một chút cậu lại cất lời: "em là đứa hết mực thân thiện, bản thân em cũng cảm thấy như vậy. cho nên em đã có thể làm bạn được với tất cả mọi người."
nhưng không phải tình cảm bạn bè trong sáng sẽ không bị lợi dụng, jang kaeju cũng từng lợi dụng tiền bạc của cậu, kéo jeon jungkook vào những cuộc vui không hồi kết lại càng không thể quay đầu. nhưng ngây thơ quá cũng không tốt, cậu đi học hay bị trêu là ngốc nghếch khi quá tin người. nhẹ dạ đến nổi bị bắt nạt cũng không dám phản kháng.
"nhưng lúc em cần, em không có ai bên cạnh cả."
có vô số bạn nhưng vốn dĩ không có người bạn thân nào, ngoại trừ hwang tini thì không ai đến khi cậu đổ bệnh cả. trong căn nhà to lớn đó một mình tự lo liệu mấy năm trời, cậu không muốn về nhà vì cảm thấy vô cùng cô đơn.
"nhưng mà... có một người sẵn sàng vì em mà làm tất cả."
anh cũng không có có ai bên cạnh, những năm ròng luôn phải ôm lấy chịu đựng những điều đau lòng. anh sẵn sàng bảo vệ cậu, luôn ở bên khi cậu cần. đối với jeon jungkook mà nói chỉ cần anh là hơn gấp vạn người, chỉ cần anh thôi là đủ.
"em xin lỗi..."
anthea park không trả lời, cô nghiêm túc lắng nghe từng lời đến từ người đối diện.
"những năm đầu tiên vào trường, em thật sự đã rất cô đơn. tiếng hàn của em không được quá sỏi, chị biết điều đó và để em không bị khiển trách từ những việc không đáng nên đã cùng em học tập rất nhiều."
những năm còn nhỏ jungkook không giỏi tiếng anh, nhưng ở bên mỹ từ nhỏ đến tận mười mấy tuổi thì cậu đã bị ảnh hưởng rất nhiều. ban đầu chỉ là cùng mẹ jina nói chuyện bằng tiếng hàn nhưng dần dần cậu phải đi học, làm quen bạn bè mới và nhiều việc khác tất cả đều phải sử dụng tiếng anh. và anthea đã giúp cậu không cảm thấy cô đơn nhiều nữa.
"em mến chị lắm, nhưng em thật sự xem anthea là một người chị."
anthea park nhìn dáng vẻ bứt rứt của đứa trẻ trước mặt lại đột nhiên bật cười, mấy ai không đau lòng khi bị tình yêu từ chối nhưng cô cũng cảm thấy vui khi jungkook đã chọn đúng người để chở che bảo bọc cho mình. cô giờ đây đã hoàn thiện được bản thân, cũng biết làm rất nhiều điều, vì một người mà có thể thay đổi để tốt hơn thì thật đúng là không còn gì để hối tiếc, vì dù sao anthea cũng đã rất thích cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
em nhỏ |2|
Fanfiction"em nhỏ, em đáng yêu và ngọt ngào nhất." . mình đăng tải lại, vì nó là kỉ niệm. 080320 - 130621.