4

6.2K 634 104
                                    

jungkook thở dài thườn thượt, dáng ngồi ngả nghiêng không ngay ngắn chỉ toàn bày ra điệu bộ chán nản, ngáp ngắn ngáp dài. cậu lại cảm thấy buồn ngủ rồi, những con chữ cứ khiến đầu óc cậu xoay vòng. cậu chỉ muốn nằm xuống bàn và đánh một giấc mà thôi.

"cứ ngủ đi, tôi che cho. có gì sẽ báo cậu biết." tini ngồi bên cạnh vỗ vỗ vai của jungkook, nhìn cậu buồn ngủ đến nổi ngơ ra mà tội.

jungkook phẩy tay, thấy hắn chăm chú nghe giảng quá nên cậu cũng không có ý định làm phiền. hwang tini luôn nghiêm túc học tập để có thành tích tốt, cậu cứ quấy rầy thì cũng không phải là ý hay. không ngờ hắn lại chủ động đưa ra đề nghị, muốn tự mình che cho cậu bạn lười nhác phía sau. jungkook vươn vai một cái, thôi thì cậu cũng yên tâm.

vậy là jungkook cứ thế ngủ thôi.

mơ màng nhớ lại những ngày trước, vào cấp ba, mỗi lớp không có quá nhiều học sinh. thế nhưng ở giảng đường lúc nào cũng đông đúc, việc của giáo viên là lên lớp và giảng dạy, không có dặn dò từng chút một như một vài thầy cô cấp ba. dĩ nhiên cậu cũng không đòi hỏi chuyện đó, nhưng một phần nào lại buông thả khi không có ai nhắc nhở hằng ngày. nhắm chặt mắt, cậu ghét học mà, nếu như vào đại học là có thể công nhận được công sức mười hai năm đèn sách của từng học sinh và được coi là thời khắc đặc biệt thì jungkook lại vô cùng bình thản. cậu không để tâm gì đến việc học nhiều như lúc trước, mà cái gì để lâu cũng sẽ thành thói quen.

cậu chìm vào giấc mộng, khi mà mọi âm thanh xung quanh đều không thể lọt vào tâm trí của jungkook nữa. mãi cho đến khi mọi người bắt đầu ra về, hwang tini mới lặng lẽ xoay người định gọi cậu dậy. không biết jeon jungkook tối đến có thức khuya chơi mấy cái trò chơi điện tử nữa hay không? mà lúc nào trông cũng phờ phạc, hai mắt díu lại, luôn miệng nói buồn ngủ. mãi cho đến khi bị đánh thức, jungkook mới uể oải ngồi dậy.

"cậu không ngủ à? hay cậu lại chơi điện tử? cậu thật sự không sợ mẹ cậu giận sao? nói cho cậu biết, thức khuya rất có hại cho sức khoẻ. vừa làm giảm trí nhớ, khó tập trung vào học tập hay công việc. còn khiến cho cậu trở nên xuống sắc, trông gầy nhom không khác gì bộ xương khô. còn nữa..."

"nói ít thôi."

jungkook liếc mắt, hắn nói bậy cái gì vậy? mấy cái kiến thức đó không phải là cậu không biết đâu, rất am hiểu là đằng khác. nhưng rõ ràng là hôm qua cậu mệt rã người, đi ngủ từ sớm. làm gì có thức đêm thức khuya như lời hắn đâu? ngược lại, hwang tini lắc đầu ngao ngán. cản cũng cản không được, dặn dò cũng không xong. làm sao để jeon jungkook có thể thôi thức đêm hành hạ chính mình cơ chứ? có lẽ cậu bạn của hắn đã hình thành một thói quen xấu. rằng cậu chẳng bao giờ để lời của người khác vào tai.

"đi ăn trưa không?"

"đi." cậu đứng dậy, ngủ được cả một giấc ngon lành. dù sao bây giờ cũng cảm thấy rất thoải mái.

nhưng mới đi được mấy bước, một việc quan trọng khác đã xuất hiện trong suy nghĩ cậu. bây giờ sinh viên đều đã ra về hết rồi, jungkook lại chợt nhận ra bản thân quên một thứ. cậu vội vàng quay sang nhìn tini: "thôi cậu đi một mình đi, tôi có hẹn rồi."

em nhỏ |2|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ