"taehyung ơi, em ra ngoài một chút nha."
jungkook vội vàng xỏ đôi giày, đến tóc còn chưa kịp chải chuốt cho gọn gàng. anh khó hiểu, từ trong bếp đi ra bên ngoài cửa vội vàng kéo cậu trở lại.
"trời lạnh lắm, mặc áo khoác cho đàng hoàng vào." vừa nói vừa từ tốn kéo khoá áo giúp cậu, giúp cậu chỉnh lại tóc tai. còn đi vào trong lấy giúp jungkook đôi găng tay, cả túi sưởi nữa.
"không đi sẽ không kịp mất."
"em đi đâu?" lạ thật, mấy hôm trước đã thi xong rồi sao lại còn gấp gáp ra ngoài như thế?
"em nghe jimin bảo có kết quả rồi, em đi gặp cậu ấy một chút rồi đi mua đồ."
jeon jungkook trong lòng là nôn nao lắm, trải qua mấy ngày thi cậu vốn đã không chịu nổi. tuy có hơi bất an lo lắng nếu kết quả không như ý, nhưng trước sau thì cũng phải xem. anh nhìn thấy sự trông chờ trong đôi mắt của cậu, cũng chỉ đi tới bếp lấy bánh mì đã chuẩn bị sẵn cùng với một hộp sữa đưa cho cậu.
"ăn no đã, đi đứng nhớ cẩn thận."
"anh chờ em nha."
nói rồi lại chạy đi mất, kim taehyung mỉm cười dịu dàng. miễn sao em nhỏ của anh luôn vui vẻ như vậy, anh đều sẽ sẵn sàng chiều theo ý muốn của cậu. trời hôm nay lạnh quá, trong lòng cũng có chút tê tái chẳng hiểu lí do. anh đóng cửa, vào nhà đọc sách.
jungkook thì đi thẳng đến trường, tới trước cổng đã thấy park jimin đứng chờ. nó vừa vẫy tay vừa mỉm cười, cậu lập tức chạy đến: "chờ có lâu không hả?"
"không có."
cả hai tiến vào trường, mối quan hệ của jungkook và jimin rất tốt cũng như ngày càng thân thiết vì thế có một số sinh viên chú ý. họ còn không ngờ rằng hai người này sẽ chơi với nhau, dẫu sao thì cũng đáng ngưỡng mộ. park jimin học rất giỏi lại còn hay cười, jungkook hát hay ai cậu cũng đều có thể làm bạn. xem ra thì cũng giống nhau ghê, lại còn điển trai như nhau nữa.
hôm nay đến trường chỉ là để jimin gặp thầy cô một chút, lát nữa cậu sẽ lấy điện thoại để xem. đợi lúc jimin vào trong gặp thầy cô, cậu hồi hộp không biết có nên xem điểm không. nhưng jungkook thật sự đã tò mò đến mức không nhịn nổi, liền mở điện thoại ra xem. nửa tiếng sau jimin trở ra, nó vô cùng vui vẻ mà chạy đến.
"tôi xong rồi nè, đi thôi jungkook."
nhưng mãi vẫn không thấy ai trả lời, nó vỗ vai cậu một cái: "jungkook?"
"hả?" cậu giật mình, vội vàng cất điện thoại vào túi, thấy jimin đã xong chuyện liền khuyên nó đi xem kết quả kì thi.
"có lẽ điểm của cậu sẽ rất tốt."
"jungkook, sao thế?" park jimin vừa nhìn đã biết có điều không ổn, trông cậu kì lắm.
"hả? không có sao. tôi có bị sao đâu chứ." jungkook xua tay mỉm cười, cậu lắc đầu muốn nói rằng không có gì xảy ra. nhưng phải làm sao khi gương mặt nhỏ cứ hiện lên một nỗi buồn khó có thể che giấu.
"có chuyện gì không ổn đúng không?"
"không có."
"được rồi, chúng ta đi thôi." jimin cầm tay cậu, nó không muốn xem kết quả nữa. hiện tại cậu bạn bé nhỏ này vì sao lại buồn rười rượi như vậy mới là điều mà nó quan tâm.
BẠN ĐANG ĐỌC
em nhỏ |2|
Fanfiction"em nhỏ, em đáng yêu và ngọt ngào nhất." . mình đăng tải lại, vì nó là kỉ niệm. 080320 - 130621.