I.

11.4K 761 12
                                    


Tên tóc vàng ngồi trên bậc cầu thang, phổ biến về lịch sử của Touman và các thành viên tạo lập cho lính mới.

"Chúng mày mới vào, nghe tao dặn này, Jitsusaki mà chúng tao hay nhắc tới là Jitsusaki Nagi, cậu ta đầu quân cho Touman vào tháng ba sau ngày thành lập, hiện tại đang là cánh tay trái của Tổng trưởng, những thành viên cốt cán thường gọi cậu ta là Gigi!"

Mấy tên đàn em non nớt nghe tới đâu trầm trồ tới đó.

"Tuy nhiên..."

Giọng tên tóc vàng đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

"Dù là cùng một bang, nhưng chớ có dại mà chọc Jitsusaki, tao còn nhớ trước đây có thằng nhãi ỷ vào sức mạnh trêu chọc cậu ta là gay, còn đòi sờ để kiểm chứng, rồi chúng mày biết kết quả sao không?"

Lũ đàn em ngồi bên dưới nhìn nhau, đồng loạt lắc đầu.

Có kẻ tò mò, lên tiếng.

"Đàn anh mau nói đi!"

Tên tóc vàng nghe bản thân được gọi là đàn anh thì thích chí lắm, bèn kể ngay.

"Kết quả cậu ta bị đánh đến không ra hình người, nghe nói nơi đó còn bị nghiền qua nghiền lại mấy lần nữa cơ!"

Một đám người không ai hẹn ai đồng thời rùng mình. Mới có mười mấy tuổi sao chịu được đau đớn cỡ đó chứ, Jitsusaki cũng ác quá rồi. Nghe nói sau khi bị đánh cho phải rời khỏi bang, bố mẹ tên đó đã dẫn nó chuyển sang thành phố khác.

Trong lúc những lời đồn thất thiệt vể Jitsusaki đang được lan truyền thì chủ nhân của nó lại đang chậm rì rì đi bộ trên đường trở về nhà sau một ngày học tập vất vả ở trường.

Jitsusaki nhìn bầu trời bắt đầu ngả về màu vàng cam, bước chân lại nhanh hơn một chút.

Ngang qua một công viên nhỏ, cô thấy Kiyomasa dẫn theo vài thằng đầu xanh đầu đỏ đi vào, vừa đi vừa lớn giọng chế giễu ai đó. Trong số đám thiếu niên đang quỳ dưới đất, có một người có đôi mắt rất sáng, mặc dù nó khá thu hút cô nhưng bởi vì chẳng ưa gì Kiyomasa, Jitsusaki chỉ nhìn một chút rồi đi thẳng.

"Cháu về rồi!"

Đem cặp sách thả xuống sofa, Jitsusaki tiến thẳng vào bếp.

"Chị, em làm thành công cơm chiên nó trứng rồi nè, anh Mikey ăn ngon tới nỗi suýt thì ăn cả phần của chị nữa đó!"

Nhìn đĩa cơm chiên phủ một lớp trứng vàng óng trên bàn, Jitsusaki có chút ngạc nhiên, cô mới chỉ cho Ema một lần, thế mà cô bé đã học được rồi.

Jitsusaki vươn tay, vỗ vỗ lên đầu đứa em gái đang vẻ mặt đầy mong chờ kia, sau đó ngồi xuống bàn ăn.

Ema nhìn chị gái, trong mắt hiện lên một tia đau lòng.

Trong căn nhà này, Jitsusaki là người duy nhất chẳng có quan hệ gì với ai cả, cô chỉ là do ông nhặt được trước cửa nhà. Cũng vì vậy mà Jitsusaki thường tỏ ra xa cách với mọi người, dường như không muốn bản thân chìm quá sâu vào thứ tình cảm gia đình vốn dĩ không phải của cô.

[ TR ] Lặng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ