Giao thừa đêm ba mươi, cho dù đã mười một giờ tối, trên đường vẫn còn đông người tấp nập như cũ, vô cùng náo nhiệt.
Bữa tối Hạ Đàn cũng không ăn nhiều lắm, nên bây giờ lại cảm thấy có chút đói bụng.
Đi xuống cầu, đi thẳng một đường đến phố ăn vặt đối diện.
Cô muốn đi mua bánh mứt táo mà mình thích nhất.
Hàn Triệt nhìn bóng dáng vui vẻ màu hồng nhạt phía trước, trong mắt nổi lên ý cười.
Anh đi theo phía sau.
Quầy hàng bán bánh mứt táo đã chật kín người, Hạ Đàn đợi một hồi mới đến lượt mình, vội vàng chen vào.
Cô vui vẻ hô, “Chú Cát, cháu muốn một gói bánh mứt táo ạ.”
Ông chủ quầy hàng bánh mứt táo họ Cát. Nghe thấy giọng nói liền ngẩng đầu và cười rộ lên: “Là tiểu Đàn à, đi chơi sao?”
Hạ Đàn cười tủm tỉm, “Đúng ạ, chúc chú năm mới vui vẻ.”
“Ôi, cháu cũng năm mới vui vẻ nhé.” Chú Cát cười ha hả, thối lại tiền lẻ cho khách, sau đó lấy một cái túi mới gói lại bánh mứt táo cho Hạ Đàn, thuận miệng hỏi tiếp: “Ba mẹ cháu đâu rồi?”
“Bọn họ trở về quê rồi ạ.”
“Ừm, thế cháu sao lại không về chung vậy?”
“Cháu phải ở lại trông coi khách sạn ạ.”
“Ôi, là tiểu Đàn sao.” Thím Cát vừa hết bận, thấy Hạ Đàn đứng ở trước quầy hàng, cười bắt chuyện, “Đi chơi sao?”
Hạ Đàn cười khanh khách, “Đúng ạ, chúc thím năm mới vui vẻ nha.”
“À, cháu cũng vui vẻ nhé.” Thím Cát mỉm cười, đôi mắt liếc qua chợt tầm mắt rơi xuống trên người Hàn Triệt đứng bên cạnh Hạ Đàn, trong ánh mắt bà lập tức lộ ra vẻ kinh diễm, “Ôi, tiểu Đàn, đây là bạn trai cháu sao?”
Hàn Triệt đang lấy tiền từ trong ví ra, muốn trả tiền bánh mứt táo cho Hạ Đàn.
Nghe nói như thế, tay đang lấy tiền chợt sững lại, vô thức nghiêng đầu sang nhìn Hạ Đàn.
Hạ Đàn vẫn không nhìn anh, mắt cô cong lên và nói với thím Cát: “Không phải ạ, thím hiểu lầm rồi.”
Hàn Triệt nghe câu trả lời này, anh nhìn chằm chằm Hạ Đàn và đôi mắt híp híp lại.
“Ồ, không phải sao, thím vẫn cho rằng đây là bạn trai cháu đấy.” Thím Cát nhất thời xấu hổ mà cười cười, nhìn Hàn Triệt nói: “Ngại quá, tôi hiểu lầm rồi.”
Hàn Triệt lạnh nhạt mà cười khẩy, nghiêng đầu qua nhìn Hạ Đàn liếc mắt một cái.
Hạ Đàn đang cúi đầu tìm ví tiền của mình trong túi xách, kết quả là lục lọi cả buổi trời, mới phát hiện ra đã để quên ví ở nhà.
Cô sửng sốt hồi lâu, ngẩng đầu lên nhìn về phía Hàn Triệt: “Hàn tổng, em để quên ví tiền rồi, anh có thể giúp em trả tiền trước được không, ngày mai em sẽ trả lại anh.”
Hàn Triệt nhìn cô, cười cười: “Tôi với Hạ tiểu thư quen thân lắm sao?”
Hạ Đàn: “………..”
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Tham Luyến
RomanceTác giả: Nghê Đa Hỉ Thể loại: Nữ truy, đại thúc(chênh lệch 8 tuổi), sủng ngọt, 1v1, nam thâm tình, nữ ngọt ngào. Nếu như không phải là cô, anh sẽ không biết mình thế mà cũng tham luyến chuyện tình nam nữ nhân gian. Một cuộc gặp gỡ bất ngờ, một câu c...