Ngoại truyện 2: Suy nghĩ của Tanktank

370 14 2
                                    

“Cậu chủ thích cô ấy, tôi biết mà, bạn không tin ah? Thế thì nhìn kìa, chả có cậu con trai nào cứ ngắm hoài một cô gái rồi bảo là tôi chẳng chú ý đên cô ấy cả?.

Các bạn hỏi tôi là ai à? Tên tôi là Tanktank, và tôi gặp cậu chủ cách đây 5 năm rồi, tôi sinh ra ở đâu giờ tôi cũng không nhớ nữa, tôi chỉ nhớ lúc ấy trời rất tối, rất tối, và có cái gì đó đuổi theo tôi, tôi cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng, để rồi tôi chẳng nhớ nổi đường về nữa. Rồi mùi thịt nướng đã dẫn tôi đến chỗ cậu chủ bây giờ, và với tôi cậu chủ là người tuyệt nhất, tôi còn nhớ như in miếng thịt ngon tuyệt trần mà cậu chủ nhường cho tôi lúc đó. Ờ, mà chuyện đó xưa rồi, trở về với sự thực bây giờ là ... tôi đi lạc rồi!

Một con chó đi lạc, không thể tin được, nhưng mà nói cho đúng thì không phải tôi lạc, mà là cậu chủ và cô gái lạ mới đúng, rõ ràng là tôi phải đi mua một số thứ và lấy cả tiền ở ngân hàng cho cậu chủ nữa, ấy vậy mà quay ra, hai người đó đã biến đâu mất rồi. ... Biết rồi biết rồi, mũi tôi rất là thính nhưng mà ở đây thì .... quá nhiều người, và mùi của họ bị lẫn đi đâu mất. Một con chó như tôi sẽ làm gì với một cái túi đeo bên hông đây?

Ôi, cái người này, tránh ra, .. cái mùi cô ta ghê quá .. này tránh ra, đừng động vào tôi, tôi sẽ cắn đấy, này này ... Gâu grừ grừ...

Đấy, đã bảo mà, đừng có động vào tôi, tôi không thích người lạ chạm vào người đâu nhé, mà đây là nơi quái nào nhỉ, à, phải rồi, hướng này, mùi bên này có vẻ rõ ràng hơn. Nhưng mà sao ở đây đông giống hai chân thế? ... Này này, hai cái người này làm gì đấy?”

“Con chó này có thẻ rõ ràng đây mà, chắc là nó bị lạc chủ thôi”.

“Có nên đưa nó về rồi thông báo cho chủ nó sau không?”

“Chắc chủ nó cũng ở trong này thôi, hôm nay là ngày lễ hội, chắc chủ nó mải chơi rồi”.

Này này, tôi nghe được đấy nhé, đã bảo không phải tôi bị lạc mà, cậu chủ thì không lạc được đâu, nhưng cô gái mới lại lần đầu được đến thành phố, tôi đang đi tìm đấy, thế hai người có thấy cô gái với một con bọ ngựa mắt đỏ ở đâu không?

“Ô, nó rên ư ử kìa?, con chó này lai sói thuần chất đấy, rất đẹp đấy, thôi kệ nó đi, tớ chắc chủ nó là một kẻ tàn tật mới giao cho nó cái túi và mua những thứ này”.

“Có lẽ đúng vậy”.

Hai người chẳng biết cái gì cả, à, đây rồi, chỗ này mùi của cô cậu ấy rõ ràng lắm, đúng rồi, chạy thôi.

Lại cái gì nữa đây, mấy người này thật kỳ lạ, họ đeo cái mặt nạ ấy làm gì nhỉ? Ơ, cái lão to béo kia hôm qua không phải là còn bị cô gái bạn cậu chủ cho ăn một đòn ah? Lão làm gì thế nhỉ? Ơ hay, lại bắt nạt một con cái loài hai chân ah, có vẻ người đó đang kêu, mình có nên cắn hắn không nhỉ, hay chỉ sủa thôi.

Gâu gâu gâu ....

Lão ta bỏ đi rồi kìa, ơ này, không được động vào người tôi, tôi đi tìm chủ nhân đây.

Những cuộc hành trình kì thú ( ShinRan fanfiction)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ