Taehyung cứ tưởng sau khi đã bình đạm chính mình ở câu lạc bộ của Jimin thì Jungkook sẽ trở về Min gia như thường lệ. Nhưng cậu không ngờ hắn đã nghỉ việc từ mấy ngày trước, sau đó cũng không về đây.
Taehyung lúc này sốt ruột như ngồi trên đống lửa, liên tục gọi điện cho Jungkook nhưng người kia lại nhất quyết khoá máy, không muốn cùng cậu dây dưa.
May thay trước đó khi gặp Cẩm Hy thì Taehyung vẫn còn đủ kiên nhẫn để cùng cô ta trao đổi liên lạc, tuy không biết hiện giờ người nọ có còn ở Hàn Quốc hay không nhưng cậu vẫn đánh liều gọi đến.
Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, kèm theo đó là tiếng người hò hét vô cùng sôi động.
'Hy Hy nghe đây?'
-Chị có đang bận gì không? Em muốn hỏi chút chuyện.-Taehyung gấp rút nói
'Không có, em muốn hỏi về Shein đúng không?'
-Chị biết rồi?
'Ừ...sáu giờ chiều mai anh ấy lên phi cơ về lại Macau. Nếu em đến sớm chắc sẽ gặp được.'
...
Ngày hôm sau Taehyung rất đúng giờ xuất hiện ở sân bay. Cậu đối diện với quản lý phòng chờ nói ra tên của Shein, một lúc sau thì đối phương cũng để Taehyung vào gặp mình.
Shein lúc này đang ngồi hút thuốc trên sô pha. Y im lặng hướng mắt về phía tường kính ngăn cách căn phòng với đường bay, quan sát bầu trời chập chững ngả màu trước mặt.
Taehyung nhìn quanh phòng để tìm kiếm nhưng lại không thấy bóng dáng của Jungkook đâu, không khỏi trở nên sốt ruột.
-Đến rồi thì mau ngồi xuống, giữa chúng ta có rất nhiều chuyện để nói.
Bấy giờ Shein mới quay đầu nhìn Taehyung. Tẩu thuốc bằng ngọc thạch được y kê trên cánh môi, vẩn vương khói trắng. Taehyung nghe thế thì chầm chậm đi tới, ngồi xuống sô pha đơn bên phải Shein.
-Anh đoán là cậu đến tìm Jungkook? Cậu ta đang đi lấy đồ giúp anh, về ngay thôi.
Taehyung mím môi khi thấy người kia đối với mình quá mức thoải mái. Hai tay đặt trên ống quần của cậu khẽ siết lại, cương trực nói với Shein.
-Jungkook sẽ không đi đâu hết, anh ấy ở lại đây với tôi.
Nghe được lời khẳng định chắc nịch này của Taehyung mà Shein không khỏi bật cười. Y vươn tay lấy một trái dâu trên bàn rồi cho vào miệng, sau khi đã hoàn toàn nhai nuốt thì mới quay sang nói với Taehyung.
-Jungkook phải đi vì đó là những gì cậu ta đã hứa với anh.
Taehyung nhíu cánh mày, cương quyết đáp trả.
-Anh muốn gì thì chúng ta đều có thể thỏa thuận, chỉ cần anh để Jungkook lại thôi.
Đến đây Shein liền thở dài lắc đầu. Y hạ tẩu thuốc trên tay, lại đỡ cằm mà giương mắt ngắm nhìn vẻ mặt khó coi của Taehyung.
-Nói đi Taehyung, một đứa yếu ớt như cậu thì cho anh được cái gì đây?
Taehyung im lặng không đáp, cũng chẳng biết bản thân có thể làm gì để thuyết phục được Shein buông tha cho Jungkook.