26.

2.1K 211 44
                                    

Taehyung tựa mình vào lồng ngực Jungkook, cảm nhận hơi thở ấm áp của đối phương chạm lên một bên sườn mặt.

-Hôm nay Kibam lại đi nữa...chẳng biết dạo này con bé bận gì.

Taehyung nói khi lật xem giấy tờ trong tay, nhận ra việc xuất kho của xưởng thuốc lá vẫn bình thường không trục trặc thì mới đặt nó qua một bên, xoay người ôm Jungkook.

-Sáng nay Namjoon đã gọi cho em.-quản gia họ Jeon nhẹ giọng

-Em biết, em là người nghe máy mà.

-Và hắn đã nói gì nào?

Jungkook hỏi như không ngăn được sự tò mò của chính mình, kèm theo một chút ghen tuông vô cớ mà hắn chẳng biết mình lấy ra từ đâu.

Thú thực Jungkook đã phát ngấy với cái việc phải đóng giả làm bầy tôi trung thành của Taehyung và cứng nhắc với tất cả những cử chỉ thân mật của cả hai trước mặt mọi người. Nhưng xét cho cùng thì Jungkook cũng chẳng biết mình có thể làm gì hơn.

-Anh ấy bảo Hyunsuk đã quyết định cho người vớt xác...nhưng lão ta sẽ không ra mặt.

Nghe Taehyung trả lời thì Jungkook liền rơi vào trầm ngâm, hắn nghi vấn.

-Từ khi nào hội anh trai của em theo phe ta vậy?

-Em không biết...em đoán là do Namjoon cảm thấy áy náy, anh ấy đã từng làm rất nhiều điều tệ hại với em.

Taehyung nói xong thì liếm môi, lại cảm thấy mình đối với vị anh trai đáng ghét kia từ bao giờ đã không còn bài xích như trước nữa, cũng không biết bản thân nên vì chuyện này mà vui hay buồn.

-Đây có thể là một cái bẫy Taehyung...

-Đây không thể là một cái bẫy.-Taehyung quả quyết-Em đã gọi điện hỏi Seokjin, anh ta khẳng định thông tin này là thật.

-Chỉ cần anh ta nói thì em liền tin?-Jungkook hỏi

Taehyung nghe thế thì không vừa lòng bĩu môi. Cậu rời khỏi cái ôm của Jungkook, cùng hắn mặt đối mặt như muốn khẳng định rõ quan điểm của mình.

-Anh không tin nhưng em thì có. Seokjin là người duy nhất trong nhà thực sự coi em là máu mủ. Anh ấy chưa từng gây khó dễ cho em, cũng không đối đãi với em bằng thái độ hận thù, em tin anh ấy...Và nếu Seokjin không ủng hộ em thì anh ấy cũng sẽ không hại em, em biết rõ điều này.

Jungkook tuy không yếu về mặt lý lẽ nhưng rồi cũng phải lắc đầu chịu thua, bởi hắn cũng muốn tin vào trực giác của Taehyung, vì cậu đã dựa vào nó và thành công rất nhiều lần.

Thấy người tình của mình đã ngoan ngoãn không ý kiến nữa thì Taehyung mới lần nữa hạ người bên cạnh Jungkook, đầu lại tựa vào vai hắn, chán nản nói.

-Giờ em phải tìm cách dụ chuột khỏi hang...

Jungkook mân mê từng đầu ngón tay của Taehyung trong tay mình, nghiêng mặt sang nói với cậu.

-Tôi nghĩ thế này, nhưng có chút mạo hiểm.

Taehyung nghe vậy thì bật cười khúc khích. Cậu dụi đầu vào vai Jungkook, lại dùng móng gãi vào lòng bàn tay hắn khiến hắn phát nhột.

KookTae | Bí mật của họNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ