Bị nàng kéo cô có chút mất đà nhưng có mơ cũng không nghĩ người mình thầm yêu nay lại không kì thị mà còn bày tỏ tình cảm với cô điều đó khiến Winter không quen nhưng đổi lại rất hạnh phúc. Karina xoay nắm cửa đóng lại rồi nhìn Winter
"Em đang nghĩ gì?"
"Đâu có em chỉ nghĩ là mình đang mơ..nếu nó là mơ em nguyện ngủ mãi không thức dậy"
Karina đấm phát nhẹ vào vai Winter rồi nói bằng giọng hờn dỗi. "Em chính là không được ngủ, phải thức và không được để chị một mình biết chưa?"
Winter lại rơi vào trạng thái trầm ngâm, Karina không thể đoán được trong đầu cô nghĩ gì nhưng với người này khiến nàng có chút dự cảm là còn giấu diếm nàng gì đó.
"Biết chưa? Sao lại không trả lời chị, hửm?"
"Thức em không cam tâm để chị lại một mình đâu...nghĩ đến đã khiến trái tim em đau xót như hàng ngàn mũi kiêm đâm sau vào trái tim này" Winter cầm tay Karina đặt lên ngực trái cậu, để nàng có thể cảm nhận được nhịp tim cô đập mạnh vì nàng như thế nào.
"Có phải lâu năm ở bên nước ngoài mà giờ về đây em biết học cách ăn nói ngọt ngào với người khác đó hả?"
Winter mỉm cười nhẹ nhàng rồi nắm tay nàng tiến đến giường ngủ rồi ngồi xuống, cô ngắm lại căn phòng của nàng một chút, quả thật nó phong thái len lõi chút ấm áp như chính chủ nhân của nó. Màu phòng chủ đạo màu lam nhạt, quyện thêm mùi hương nhẹ nhàng mà nàng vẫn hay dùng. Karina thấy Winter chăm chú nhìn phòng mình thích thú thì có phần đắc ý.
"Thích phòng chị hả?"
"Dạ rất thoải mái, em rất thích" Winter không ngần ngại nói cho nàng biết, vẫn mãi mê hưởng thụ.
"Thích thì đừng ở khách sạn có được không?"
"Tại sao?" Winter nhìn Irene khó hiểu.
"Ở đó có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp ra vào, chị đương nhiên không muốn em nhìn ai ngoài chị cả" Nàng dạo này còn biết học cách làm nũng làm Winter đau tim không thôi.
"Yên nào, nếu không ở đó em ở đâu?"
"Nhà chị ở nhà chị như vậy chị mới có thể thấy được em liền cảm thấy yên tâm hơn là cho em ở chỗ đó" Lời nói giống như có phần chuân bị khác chỉ đợi Winter hỏi mà thôi.
"Ý này quả là rất tốt, em thích lắm nhưng mà chị à. Báo chí thấy em ra ra vào vào nhà chị sẽ nghi ngờ, họ gây rắc rối cho chị. Em nào mà nỡ để chị vì em mà gặp rắc rối" Winter cưng chiều nhéo mũi nàng một cái.
"Vậy thì ra ngoài bịt kín mít vào ai mà biết. Hay là em chê nhà chị không bằng khách sạn em ở, à còn ít người qua lại làm sao để em ngắm nữ nhân được đúng không?" Gịong nói Karina tràn đầy sát khí.
"Ấy chị đừng nghĩ vậy oan cho em chứ, em sợ mà"
"Thế thì ở đây, là lệnh cấm cãi, sáng mai chị đưa em về khách sạn lấy đồ." Karina nói xong thoát khỏi vòng tay của Winter mà đi vào phòng tắm, lúc sau mới vọng ra. "Đồ ở tủ em lấy ra đi một lúc chị ra thì em vào tắm"
Winter bất đắc dĩ thở dài, nàng sao lại bướng bỉnh đến đáng yêu như thế chứ. Chống hai tay ra sau giường Winter ngửa cổ nhìn lên trần nhà, đôi mắt vài phần ưu tư. Để rồi sau đó đi mở tủ lấy đồ để không nàng ra sẽ cằn nhằn. Tủ quần áo nàng đa dạng đồ áo có đủ kiểu màu sắc không thiếu nhưng có phần đồ màu đen nhiều hơn đôi chút, nhìn được một lúc Winter lựa ra cái áo thun và cái quần thể thao dài.
30 phút sau cánh cửa toilet bật mở, Karina với mái tóc ươn ướt đi ra, nàng mặc bộ đồ ngủ màu đen, từng giọt nước nhiễu trở dài xuống cần cổ trắng ngần, Winter nhìn đến không chớp mắt. Karina biết là có con mắt đăm đăm vào mình liền đắc ý nhẹ nhàng đi đến bàn lấy máy sấy ra, chưa được bao lâu thì có người lấy lại.
"Để em sấy cho" Winter thấy nàng trong gương nhìn mình liền nâng khóe môi mỉm cười.
"Chị còn nhớ lúc em trang điểm cho chị cũng thất thần"
"Có sao? Em lại nhớ rất rõ lúc đó chị thật xinh đẹp" Đôi tay cầm máy sấy né những chỗ làm nàng nóng lên tiếp tục sấy tóc.
"Sau này chị già đi lúc đó em có còn yêu chị không?" Karina để ý Winter qua tấm gương.
"Không" Winter dứt khoát trả lời song sau đó thấy mặt nàng ủ rủ thì cười to.
"Vui lắm sao cười?" Rõ ràng âm giọng chứng tỏ nàng đang là đang giận Winter .
"Không của em là mãi mãi bên chị không đi đâu xa trừ phi ông trời bắt em đi còn lại em đều nguyện ý bên chị cả"
"Chị dám chắc ông trời không bắt em đi được đâu, chị cần em nên chị giữ chặt lại vầy nè" Karina xoay người lại ôm chặt lấy Winter .
"Ngồi lại đi để em sấy tóc đã, chưa khô lỡ mai lại cảm, biết trời lạnh mà còn gội đầu là thế nào?" Winter hôn nhẹ lên trán nàng rồi tiếp tục cầm máy sấy lên.
"Vận động cả ngày tối được gội đầu thỏai mái hơn một tí vậy mà em cứ cằn nhằn người ta miết thôi" Nàng phụng phịu hoàn toàn gỡ bỏ khuôn mặt băng lãnh ban chiều.
"Lại giận em lo thôi mà, tóc khô rồi nè, sấy tóc vừa thôi không là khô tóc đó"
"Biết rồi em đi tắm đi chị có để nước nóng rồi đó" Nàng quay lại nhìn cậu.
"Vâng" Winter cầm quần áo đi vào tolet
Nàng ngồi ở đó mắt nhìn vào cánh cửa đang đóng chặt đó mà suy nghĩ đăm chiêu 'Rốt cuộc em còn điều gì giấu chị?' nàng là ngưồ rất dễ nhận biết lời nói và biểu hiện của người khác nên khi nghe Winter nói vài câu có ý định muốn rời xa càng làm cho Karina bất an gấp bôi nhưng nàng đang cố gắng thoải mái không chèn ép để Winter không phải cảm thấy khó xử vì nàng.
Tắm táp xong, Winter thấy người nhẹ nhõm hơn hẳn, trên người cậu mang mùi hương của nàng thật dễ chịu, Winter tiến đến chỗ kđang ngồi trên giường nhìn mình, miệng có chút e dè muốn nói gì đó nhưng lại bị nàng cướp lời.
"Ngủ cùng chị đêm nay"
"Mà giường này đủ một mình chị nằm em e là..." Winter đưa ánh mắt sang cái giường, quả thật nó nhỏ đủ để nàng nằm.
"Tốt thôi nhỏ thì chị ôm em vậy thì còn lí do nào để em không nằm với chị không?" Không đợi Winter trả lời nàng bức bối kéo tay Winter ngồi lên giường.
"Đươc rồi em thua chị, ngủ sớm mai em đưa chị về"
"Nằm xuống đi" Karina ra lệnh.
Winter khẽ lắc đầu nhưng vẫn nằm xuống.
"Rồi nè chị nằm đi" Winter vỗ vỗ vào chỗ trống nhỏ kế bên.
Nàng vui vẻ nằm xuống ôm chặt lấy Winter , thân nhiệt ấm nóng của nàng áp sát vào cánh tay Winter làm cô hơi khó thở, không, phải là muốn tắt thở.
"Sau này không được giấu chị bất cứ điều gì có biết không?"
Winter ngẩn ngơ, nàng hỏi vậy là có ý gì cũng may là đèn đã tắt nên nàng không thể thấy rõ gương mặt của Winter . Sợ nàng đợi lâu sẽ nghi ngờ gì đó nên Winter trả lời.
"Em biết chỉ cần chị vui thì mọi thứ em đều không dối chị" Winter biết mình đang nói dó ở nhưng đúng thật, trừ viêc cô bệnh ra thì mọi thứ cô đều không dối nàng.
"Chị hỏi em một câu? Nhé?" Thanh âm nàng hòa nhã xuyên mà màn đêm yên tĩnh.
"Chị hỏi đi"
"Em yêu chị từ khi nào?"
"Từ lúc đầu tiên gặp mặt chăng. Em không rõ mình yêu chị từ bao giờ nhưng lúc đó chỉ cần chị vui em lập tức vui theo hoặc chị buồn hàng vạn lần em còn sầu hơn" Winter đều đều nói cho nàng nghe.
"Ngốc, đồ đại ngốc. Chị không nói em im lặng cả đời hay sao?" Karina khẽ di chuyển tay đặt lên bụng Winter .
"Có lẽ vậy"
"Kể cả chị lấy chồng?" Nàng nhướn đầu cố gắng nhờ vào chút ánh sáng lẻ loi từ cửa sổ chiếu vào để nhìn rõ mặt Winter .
".......chị hạnh phúc với em còn gì bằng, nếu không em còn có thể làm gì hơn chứ?"
"Giành lấy chị chẳng hạn"
"E rằng lúc đó chị đi giận em vì phá hủy chuyện tốt đẹp của chị, mà mọi chuyện qua rồi, bây giờ bên chị có em, tay chị đưa em sẽ nắm chặt không để buông ra" Winter hôn nhẹ lên bờ môi mỏng của nàng rồi để đầu nàng nằm lên tay mình, nhích người ôm chăt nàng trong lòng.
"Tim em đập mạnh quá" Karina áp sát mặt mình vào ngực Winter .
"Nó cảm nhận được người nắm giữ nó thay chủ nhân nó đó"
"Xạo có trời mới biết là còn ai nắm giữ ngoài chị không"
"Trên đời này chỉ có chị thôi, dù nó có chết đi vẫn luôn là của chị" Gịong Winter trở nên ôn nhu hơn.
"Chết gì mà chết. Cấm em dùng từ đó không là chị nghỉ chơi em luôn"
"Được rồi chị là nhất, lời chị nói em xin nghe theo"
"Tốt vậy mới ngoan" Nàng nói xong thì ngáp nhẹ tỏ vẻ buồn ngủ.
Winter cảm nhận được hơi thở đều đều từ nàng thì đôi mắt ưu tư trở nên muộn phiền.
____________________________
End chap 43
Lỗi nữa là mị nghỉ viết luôn .-.
BẠN ĐANG ĐỌC
|| WINTER x KARINA || [ COVER ][HOÀN] TÍNH IM LẶNG TỚI BAO GIỜ HẢ ĐỒ NGỐC ?
Fiksi PenggemarCover đã có sự cho phép của tác giả Tác giả : @LuXuKi Link : https://www.wattpad.com/story/158312155?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=SIMMI2239&wp_originator=yuocFnbWjmLMltvW%2Fj03IS5N%2FKNSUBPXH9...