Phòng tắm lặng ngắt như tờ, Trì Chiếu đứng đờ ra thật lâu, mãi sau mới phản ứng kịp.
Kỳ Dục Dương cho rằng cậu sẽ đi, bấy giờ mới cẩn thận quay đầu lại thì chợt thấy Trì Chiếu vẫn ở đó, cậu cũng ngồi trong nước giống hắn.
Thân dưới hoàn toàn ướt đẫm, mỗi thân trên coi như còn khô, nhưng dòng nước từ từ chảy xuôi theo lớp vải đã nhanh chóng thấm ướt một vùng rộng, cảm giác quần áo ướt đẫm dính sát trên người không hề dễ chịu, Trì Chiếu mím môi, sau đó mới nói: “Im lặng là cách vô dụng nhất để giải quyết vấn đề. Anh muốn gì, nói đi.”
Trì Chiếu nhẹ giọng, “Kỳ Dục Dương.”
Cơ thể Kỳ Dục Dương khựng lại khi bị gọi tên, sau đó hắn mới từ từ quay đầu lại, tiếp tục không tiếng động đối mặt với Trì Chiếu.
“Anh có điều gì muốn nói với tôi không?”
Có.
Rất nhiều.
Hắn muốn biết, liệu có phải Tiết Thanh đã sớm biết tất cả, hắn muốn biết, liệu có phải Tiết Thanh vẫn luôn căm hận hắn, hắn còn muốn biết, ngay từ ban đầu Tiết Thanh xuất hiện trước mặt hắn, có phải là đến xem trò cười từ hắn hay không.
Có rất nhiều điều hắn muốn biết, nhưng không thể nào mở lời.
Bởi vì hắn không có tư cách, cũng không còn can đảm.
Bình tĩnh mà nhìn nhận, nếu là Tiết Thanh, Kỳ Dục Dương tuyệt đối không thể giữ thái độ ôn hòa như cậu, có lẽ điều hắn có thể làm lúc đó là hận và khiến đối phương muốn sống không được, muốn chết không xong.
Nhưng mà, từ trước đến nay Tiết Thanh lại không hề phơi bày địch ý, thậm chí còn dùng sắc mặt như thường khi nói đến cha mẹ hắn.
Con người Tiết Thanh rất tốt, điều này Kỳ Dục Dương đã sớm biết, nhưng hình như cậu còn thiện lương đến nỗi có thể duy trì tâm thái bình thản với cả con trai của kẻ thù giết mẹ mình.
Kỳ Dục Dương nghĩ, có lẽ 80% là Tiết Thanh…… không hề biết gì về chuyện này.
Cậu không biết nhưng hắn đã biết cả, sau này nên làm gì, chẳng lẽ lừa cậu ư? Tục ngữ có câu giấy không gói được lửa, đã là chân tướng thì không bao giờ vĩnh viễn chôn giấu được, sớm muộn gì cũng có ngày Tiết Thanh sẽ biết sự thật, hơn nữa không biết chừng một ngày nào đó Tiết Hưng Phàm trở về. Nếu khi đó ông ta phát hiện quan hệ giữa Tiết Thanh và hắn, chắc chắn sẽ nổi giận nói thẳng với Tiết Thanh.
Đến lúc đó hắn nên làm thế nào?
Giấu giếm Tiết Thanh, Kỳ Dục Dương không làm được; nhưng chính miệng nói ra sự thật với Tiết Thanh, hắn cũng không làm nổi.
Tiết Thanh là cả sinh mạng của hắn, là người cả đời này hắn không muốn buông tay, bảo hắn để Tiết Thanh rời khỏi chính mình không bằng giết chết hắn còn hơn.
Tại sao?
Tại sao thế giới này bất công với hắn đến vậy?
Ngay từ khi sự sống của hắn còn chưa bắt đầu, cha hắn đã để lại một mối hoạ khôn lường cho hắn, bởi sai lầm của ông ấy, hắn bị bắt cóc; bởi sai lầm của ông ấy, hắn phải gánh chịu 6 năm tra tấn không ra người; hiện tại, vẫn bởi vì sai lầm của ông ấy, hắn sắp mất đi người mình yêu đích thực.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - Xuyên nhanh ] Tôi thực sự là tra thụ
RandomTên truyện: 我真的是渣受 Hán Việt: Ngã chân đích thị tra thụ [ khoái xuyên ] Tác giả: Nhĩ Đích Vinh Quang Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: 181, thế giới hiện thực ( 5 ) Thời gian đổi mới: 06-07-2019 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Cận đại , Hiện...