Chương 22 - Thế giới thứ nhất: Ngược lão nam nhân hào môn ( 22 )

8.2K 874 60
                                    

Trì Chiếu đánh liền ba ván đều đứng đầu bảng, cậu đang sung sướng thì hệ thống trở lại.
Sau khi dọn sạch dữ liệu không cần thiết, tâm tình hệ thống rất tốt, sảng khoái tinh thần tập trung trí tuệ.

Nó theo bản năng rà soát những gì xung quanh ký chủ, hành động này vốn là để đảm bảo sự an toàn của ký chủ, nhưng nó mới quét chưa được một nửa thì đã đứng hình.
【 ký ký ký ký ký chủ……】

Ánh mắt Trì Chiếu nhìn theo hình người be bé trên màn hình, đang tập trung cao độ, cậu lại phải phân tán lực chú ý, không có kiên nhẫn hỏi: “Chuyện gì.”

【 Lý Lý Lý Lý Lý Lý Nhất Hàn ở bên ngoài……】
Ngon luôn, hiện tại Trì Chiếu cũng đứng hình.
Ngón cái Trì Chiếu đang nhấn nút công kích tự dưng ấn liên tiếp hơn hai mươi cái, lập tức đánh quái thành cái sàng, đến khi thi thể con quái đã biến mất rồi, nhân vật của cậu vẫn còn ở đó mặt không cảm xúc thình thịch đánh không khí. Đồng đội quả thực phát điên, quất xác thì cũng được, nhưng tại sao quất cả không khí thế này, tên này chẳng lẽ là học sinh tiểu học?

Đến khi đồng đội mở miệng mắng cậu, Trì Chiếu cũng không có tâm tư nghe, nội tâm cậu lúc này đã có thể cos một bức danh họa của Edvard Munch - Tiếng Thét. |Ai chưa biết có thể gg|
……

“Lý Nhất Hàn sao lại tới đây?! Sao hắn biết tôi ở chỗ này?!”
【 Tôi tôi tôi tôi cũng không biết á! Cậu không bảo hắn mình đi đâu, có lẽ hắn cho rằng cậu bị bắt cóc, vừa nóng ruột vừa giận dữ nên dùng mọi cách để tìm cậu……Tiểu thuyết tổng tài đều viết như vậy, tổng tài bá đạo nhưng lợi hại, vừa ra lệnh một tiếng, ngay cả thái dương cũng có thể khuyết một nửa! 】

“…… Thứ mi nói phải là thiên cẩu, không phải bá đạo tổng tài.”
Động tác Trì Chiếu đang cứng đơ, nhưng chỉ sau hai giây cậu đã buông tay, làm như không có việc gì đứng lên đi đến thang máy.

【 ký chủ, cậu làm gì vậy?! 】
“Trở về phòng! Hắn đã tới đây tìm tôi rồi, có khi còn muốn đi lên bắt gian, nếu cuối cùng phát hiện tôi không ở trong phòng, ngược lại đang ở lầu một chơi game, hình ảnh này nhìn kiểu gì cũng thấy quỷ dị."

Hệ thống quay đầu lại nhìn thoáng qua, Lý Nhất Hàn còn ngồi ở trong xe, hắn bình tĩnh nhìn phía trước, một chút ý tứ muốn ra bắt gian cũng không có, ánh mắt hắn dừng trên người Trì Chiếu, cảm xúc trong mắt quá mức thâm sâu, hệ thống không có cách nào đoán được.

Phạm vi lớn nhất hệ thống có thể kiểm tra đo lường là mười mét xung quanh Trì Chiếu, vượt qua phạm vi này, hệ thống không thấy rõ được, bước vào thang máy, cho đến khi cửa thang máy đóng lại, một người một hệ thống mới tìm được cảm giác sống sót sau tai nạn, giơ tay lau lau cái trán.

Rồi lại cùng lúc cảm thán trong lòng, mẹ nhà nó, quá mạo hiểm.
……

Tới lầu ba, Trì Chiếu mới đi ra từ thang máy, ở bên ngoài thang máy có một người đàn ông đang đứng, hai người gặp thoáng qua, Trì Chiếu  chưa từng gặp người nọ cho nên không dừng lại, thế nhưng động tác người kia dừng một giây, sau đó mới bình thường đi vào thang máy.
Đi xuống lầu, hắn tới xe Lý Nhất Hàn mở cửa sau, đầu tiên gập người chào Lý Nhất Hàn, sau đó mới nhấc chân ngồi vào.

[ Edit - Xuyên nhanh ] Tôi thực sự là tra thụ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ