Đặt Trì Chiếu lên giường xong xuôi, Lý Nhất Hàn đứng dậy bước ra ngoài cửa.
Hắn mặc áo sơ mi trắng cùng tây trang màu xanh than, khuy măng sét đá quý màu xanh biển dưới ánh hoàng hôn chạng vạng phản xạ sắc thái ánh sáng rạng rỡ, ăn mặc chỉnh tề như vậy, xem ra đang chuẩn bị ra khỏi nhà.
Ra tới cửa, một quản gia già xuất hiện, hắn nói khẽ với ông lão hai câu, sau đó lại đi vòng trở về.
“Tôi dặn chú Trương đi gọi bác sĩ rồi” Lý Nhất Hàn đứng ở mép giường, ánh mắt trầm tĩnh dừng trên người Trì Chiếu, “Cậu thấy không thoải mái chỗ nào?”
【 Cả ngày hôm qua Thích Nguyên đi chơi suốt đêm cùng đám bạn đại học, vừa về nhà ngả lưng xuống đã ngủ, cậu cứ bảo mình uống nhiều quá là được, hắn sẽ không nghi ngờ. 】
Nghe hệ thống nói xong, Trì Chiếu yên lặng kéo chăn lên một chút, "Ngày hôm qua tôi uống khá nhiều rượu, hiện tại choáng đầu.”
Lý Nhất Hàn chú ý đến cuộc sống của Thích Nguyên, những thứ nên biết hắn cũng sẽ biết. Từ khi Thích Nguyên dọn vào nhà hắn, cầm tiền tiêu vặt hắn đưa rồi thường xuyên tới chỗ có tiệc rượu, ngày nào cũng theo đuôi đám “Đàn anh đàn chị” đại học, không uống rượu thì cũng chơi bời.
Lý Nhất Hàn nhíu mày nhìn cậu, nháy mắt thái độ ôn hòa biến mất toàn bộ, ngữ khí hắn trở nên nghiêm khắc, “Thích Nguyên, một tuần trước tôi dặn cậu đêm nay đi tham gia tiệc từ thiện của tập đoàn Chính Đức, hình như cậu không để trong lòng."
Trì Chiếu hơi hơi mở to hai mắt, cực kỳ vô tội nhìn hắn, Lý Nhất Hàn bất đắc dĩ nhìn bộ dáng tội nghiệp tủi thân của Thích Nguyên, cứ như hắn đang bắt nạt cậu vậy.
Hắn đã dặn lòng không được để vẻ ngoài đơn thuần của Thích Nguyên lừa, một lát sau, lần thứ hai hắn mở miệng, “Trước kia tôi mặc kệ cậu bởi vì cậu cũng đã là người trưởng thành, nhưng hiện tại, cậu sinh hoạt không biết tiết chế, ảnh hưởng đến tôi, cần phải đặt ra quy củ.”
“Không được đi uống rượu cùng bạn đại học, họp lớp có thể đi, nhưng nếu bị tôi phát hiện cậu lại đi tham gia party với đám bạn xấu, tôi lập tức cắt một tháng sinh hoạt phí.”
Từ khi trở thành Lý Nhất Hàn vẫn luôn đơn độc, đừng nói đến con, có khi hắn còn không biết trẻ con trông như thế nào, hôm nay là lần đầu tiên hắn quản giáo người khác, cũng không biết mình làm vậy có đúng hay không, có quá mức nghiêm khắc không.
Ngoài mặt Lý Nhất Hàn trông thì bình tĩnh, trên thực tế đang đứng bất động quan sát sắc mặt Thích Nguyên.
Trì Chiếu chớp chớp đôi mắt, ngoan ngoãn gật đầu, “Tôi đã biết. Cảm ơn ngài, Lý tiên sinh.”
Trên danh nghĩa Thích Nguyên là con nuôi Lý Nhất Hàn nhưng hai người lại không trò chuyện bao giờ, Thích Nguyên mới vừa dọn đến chỗ này một tháng, nhìn thấy Lý Nhất Hàn tổng cộng chưa tới mười lần, Lý Nhất Hàn gọi thẳng tên Thích Nguyên, Thích Nguyên cũng tôn kính gọi hắn một tiếng tiên sinh.
Lý Nhất Hàn hơi hơi nhướng mày, hắn chưa từng thấy Thích Nguyên ngoan như vậy bao giờ, không giống cậu của trước kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit - Xuyên nhanh ] Tôi thực sự là tra thụ
RandomTên truyện: 我真的是渣受 Hán Việt: Ngã chân đích thị tra thụ [ khoái xuyên ] Tác giả: Nhĩ Đích Vinh Quang Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: 181, thế giới hiện thực ( 5 ) Thời gian đổi mới: 06-07-2019 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Cận đại , Hiện...