-Bên Trong Cái Lều Hét-"HỌ ĐÃ TIN ÔNG!" Harry chẳng lấy làm sợ trước tên tử tù, cậu phóng lên trong cả khi đang hét khô cuống họng. Một ngọn lửa bùng lên trong Harry bởi sự phẫn uất và thù hận giành cho kẻ phản bội bạn bè. Cậu và cả hắn ngã nhào xuống, Harry chiếm lợi thế vì cậu đã giữ được cây đũa trong tay.
"Harry!" Thầy Remus Lupin từ dưới bước lên, đũa của thầy đã hướng về phía hai người đang vật lộn, nhưng thầy không giúp Harry mà lại là tước đi đũa của cậu, tương tự với Draco lận Hermione, mọi chuyện nhanh đến nỗi não của cả bốn chả kịp phản ứng "Lùi ra sau, Harry."
"Lại đây!" Hermione kéo cậu bạn về phía cả ba đứa, cô đứng chặn trước, còn Draco đứng chặn trước cô và tên tù nhân.
"Nhìn khuôn mặt đáng thương đó kìa, hẳn là nghiệt ngã lắm." Sirius Black nằm dưới sàn, hắn ta nhoẻn miệng cười khi thấy giáo sư Lupin. Nhưng không khí không hề căng thẳng, ngược lại, nó có cảm giác như hai người bạn đang đùa giỡn.
"Lại đây, ông bạn già! Đã rất lâu rồi nhỉ!" Thầy Lupin giang rộng cánh tay, ôm lấy tên tử tù vào và bắt đầu hỏi han trước ánh mắt mở to ngỡ ngàng của bốn đứa kia.
"Im đi, Malfoy. Vậy...Hai người... Là bạn ư?" Hermione lên tiếng, người cô cứng đơ như băng ''nếu Sirius Black chưa từng vào trường, vậy người sói là thầy! Thầy là người đã xé nát bức tranh Bà Béo!"
"Trò biết việc đó từ lúc nào?" Remus hỏi cô nhóc, thầy có phần kinh ngạc vì phán đoán nhanh chóng của cô bé 13 tuổi.
"Từ lúc Snape bắt tôi làm bài luận về điều đó." Hermione núp sau Draco, cô muốn bước lên trước nhưng thằng tóc trắng không cho cô lấn lên thêm tí nào. Lupin cảm thán "trò luôn là người xán lạn nhất lớp. Vậy là nhờ con quan sát ta biến mất mỗi chu kì trăng hay ông kẹ của ta biến thành mặt trăng?""
"Cả hai. Và tôi chẳng thể là người xán lạn nhất được, nếu thế, tôi đã cho mọi người biết chuyện thầy là người sói rồi." Cô hối hận, nắm chặt cái áo chùng của Draco "để thế rồi thầy lại trợ giúp hắn!"
Lupin thở dài, chỉ còn cách duy nhất để tụi nhỏ nghe thầy. Thầy vẫy đũa, trả lại cho Harry, Draco và Hermione đũa của hai đứa rồi quẳng cây đũa của mình đi. Trong ánh nhìn sững sờ của tụi nó, thầy biết mình đã dành được tiếng nói "giờ mấy đứa có lợi thế hơn rồi, ta chỉ muốn yêu cầu một cuộc nói chuyện."
"Ta không hề giúp Black." Thầy tiến lên một bước nhưng tụi nó cũng lùi một bước, sự cảnh giác dành cho thầy vẫn là rất cao.
"Vậy làm thế nào thầy biết bọn tôi ở đây?" Draco hỏi.
"Nhờ tấm bản đồ, tấm bản đồ Đạo Tặc mà ta đã tịch thu của Harry vài tuần trước." Thầy đưa ra một tấm giấy trống trơn trong túi.
Đột nhiên, từ một khoảng không gian trống, cks thứ gì giống thể một tấm màn được mở ra, để lộ một bộ áo trùng đen xì và người mặc nó. Đó là Snape "tôi biết mà! Đúng là một cuộc hội ngộ ngọt ngào nhỉ?" Snape giữ chặt đũa của ông, chĩa thẳng tắp về phía hai người đang đứng đối diện.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dramione|Rắn Bạc và Sư Tử Đỏ|Kokonut
FanfictionThể loại: romance, Dramione, Harry Potter. Tình trạng: Hoàn. Bản quyền: J.K Rowling- Harry Potter. Author: Kokonut. #chỉ đăng tại wattpad# -Bối cảnh: Sau việc căn phòng bí mật mở ra hồi năm hai, Bộ Ba Vàng biết được rằng mình cần phải cẩn trọng hơn...