Chap 21: Góc Khuất của Cánh Rừng

451 55 1
                                    





-Góc Khut Ca Cánh Rng-

Mùa thu không phải mùa đẹp nhất mà là mùa tệ nhất của Hogwarts. Nếu mùa đông là mùa dành cho những con đường phủ tuyết tuyệt đẹp và lóng lánh trong đêm trăng hay cảnh quan trở nên lãng mạn lạ thường, mùa xuân dành cho sự hồi sinh của màu sắc và hệ sinh thái phong phú hay mùa hè là lúc Hogwarts có được cái nghỉ ngơi của nó sau một năm làm việc vất vả thì mùa thu chỉ khiến cho quan cảnh khô héo đi và sự ẩm ướt khó chịu, những cơn mưa kéo dài.

Hermione ngồi ở dãy ghế ở khuôn viên trường, dưới cái cây đang rụng lá và vài giọt mưa còn đọng lại trên cành cây. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám con trai nhà Gryffindor, việc của cô bây giờ là bảo đảm rằng không ai đụng được đến Harry nên cô buộc phải giám sát tụi kia cả ngày. Mừng sao tin đồn thằng Malfoy bị biến thành chồn sương trước bàn dân thiên hạ đã loan ra khắp trường, và dù cho nó có quyền lực cỡ nào thì chồnmsương đã trở thành biệt danh của nó.

Đó là kế hoạch hằng ngày của Hermione nhưng có một điều duy nhất khiến cô cảm thấy nếu chuyện dod còn diễn ra thì gáy của cô sẽ bị bốc cháy. Viktor Krum, anh chàng tầm thủ đang tập thể bằng cách chạy bộ xung quanh trường đã nhìn thẳng vào cô hơn 6 lần, cùng một góc độ đó. Bình thường cô sẽ nghĩ anh chàng kia chỉ đang tò mò về cô nhưng lũ con gái đang nườm nượp chạy theo sau Viktor Krum khiến anh ta trở nên thật nổi bật và kì cục.

Rồi đến một khoảnh khắc, anh ta chạy qua và lén thả cho cô một hộp quà trang trí rườm rà, có phần hường hào và còn phủ một lớp kim tuyến chưa dính hẳn vào hộp quà khiến nó dính hết lên tay cô. Viktor Krum nhìn về đằng sau, xem xem cô đã nhận được món quà chưa rồi chạy đi.

"Anh ta chưa thấy mình cãi nhau với đám Draco à?" Cô hơi nhướn mày, vì sau vụ việc xảy ra tầm tuần trước, ai cũng gọi cô là bà chằn lửa và chả đứa con trai nào dá, hó hé một câu khi cô ở bên cạnh cả.

"Mày vẫn gọi tao là Draco hả?" Chồn sương từ trong hành lang đi ra, lần này không có ai nhìn về phía tụi nó hay đám tùy tùng đi theo sau nó. Mắt nó hướng về cái hộp màu hồng trên tay Hermione, chẳng nghĩ đến việc tên to con đần độn kia lại hành động nhanh đến thế.

"Cút ra, Chồn Sương."

Draco hơi nhếch mép rồi giựt lấy hộp quà lấp la lấp lánh của Hermione, cô nhổm dậy để dành lấy cái quả cầu disco hình vuông thì Draco đã mở toang món quà nhỏ ra. Một đống kim tuyến, một núi kim tuyến từ sâu trong cái hộp bắn thẳng vào mặt Draco.

Cả thế giới cứ như dừng lại lúc cái hộp rơi khỏi tay Draco cùng hai tấm vé mời đến một trận Quidditch nhỏ, giao lưu là chính giữa trường Dumstrange và nhà Ravenclaw để gây quỹ cho một hội bảo vệ quyền lợi người khổng lồ. Draco vẫy đũa để phủi đống kim tuyến ra khỏi mặt và lập tức giựt lấy hai tấm vé? Lúc này, một vài ánh mắt và thêm vài cái chỉ chỏ đã hướng về phía tụi nó.

"Malfoy! Trả đây! Thứ đó là của tao!" Hermione với lấy hai tấm vé, nhưng có cứ càng ngày càng xa cô khi mà Draco giờ đã cao hơn hẳn cô một cái đầu và tay nó thì dài ngoằng nhờ mấy năm liền làm tầm thủ cho Slytherin.

Dramione|Rắn Bạc và Sư Tử Đỏ|KokonutNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ