-Cái Xoay Thời Gian-"Ta đã thấy danh sách môn học của con, Hermione.'' Giáo sư McGonagall trầm ngâm ngồi trong văn phòng cùng với vẻ mặt thoáng qua có chút mệt mỏi và đượm vẻ phiền hà, tiếng thở dài kéo dài đến hết cả căn phòng rộng lớn và tất cả điều đó chỉ là vì một đứa học trò cứng đầu.
"Vâng, con biết. Con sẽ không rút lại bất kì môn học nào, cho dù con có bị đánh dấu là vắng mặt." Cô kiên cường đáp lại, nhưng giáo sư đã sớm nhìn thấu đôi chân đang bất giác run lên của cô.
"Con muốn cho ta biết lí do chứ?" Bà lại hỏi, lần này thì chỉ có tiếng lách cách vang lên thìa cái thìa bạc và ly trà sứ đang tự khuấy trước mặt bà.
"Thành tích của con đang tụt giảm đáng kể, con không chắc mình sẽ vẫn giữ vị trí đứng đầu nếu không tham gia nhiều môn học như thế. Con có thể bỏ vài tiết không cần thiết ra như Tiên Tri hay Muggle Học... Nhưng con vẫn muốn giữ tất cả cho dù nó có trùng giờ với nhau." Cô nhìn xuống mũi giày mình nhưng không dám nhìn thẳng vào giáo sư McGonagall đang ngồi ngay trước mặt cô.
"Ta không muốn con bỏ những môn đó, Hermione." Đây là câu nói sốc nhất mà bà từng thốt ra với Hermione "Sao cơ thưa giáo sư?" Cô ngạc nhiên ngước mặt lên, vẻ mặt nghiêm nghị của cô McGonagall không thay đổi, bà chỉ chuyển từ ánh mắt sắc bén sang ánh mắt của một người mẹ.
"Phải, ta nói thế đấy. Ta gọi con đến đây chỉ để đưa con một thứ mà con có lẽ sẽ muốn dùng sau này." Lúc ấy, bà đưa ra từ trong túi một cái đồng hồ quả quýt màu bạc trắng bình thường với cái dây chuyền dài, một nút vặn bên cạnh có thể điều chỉnh tùy ý. Nó lập tức đập vào mắt cô vì vẻ tinh xảo khiến cô vừa bất ngờ, vừa khó hiểu mà còn vừa thích thú.
"Con không cần một cái đồng hồ thưa giáo sư." Hermione lắc đầu bảo.
"Không, đây không phải cái đồng hồ Hermione. Đây là một cái xoay thời gian, con có thể kéo dài cái dây chuyền này, đeo nó quanh cổ và bắt đầu xoay nó theo vòng để quay về quá khứ. Tất nhiên, giới hạn của nó chỉ là 5 tiếng, nếu con dùng hơn năm tiếng, con có thể gặp nguy." Bà dúi nó vào tay Hermione rồi căn dặn thêm "nghe nè Hermione, bản chất của thời gian là một thứ xa vời mà con người không thể nắm chắc được, vậy nên cái xoay này chỉ được phép sử dụng vào những việc vô cùng tầm thường, không can thiệp đến những sự quan trọng."
Hermione nhận nó vào tay mình, cô bối rối vì được trao một món đồ quan trọng đến thế, nhưng việc tầm thường mà giáo sư McGonagall nói đến ngay lập tức nảy ra trong đầu Hermione. Cô đứng dậy sau khi đã hiểu chuyện, ríu rít cảm ơn giáo sư vì đã tin tưởng đưa cho cô thứ này.
Thường thì Hermione sẽ không đăng kí tham gia học lớp Tiên Tri, cô nghĩ việc dự đoán tương lai vớ vẩn này là một thứ hão huyền và vớ vẩn. Còn chưa kể đến cách dạy kì quái của giáo sư Trelawney, bà như một bà đồng với cái băng trán cuốn chặt mái tóc xù, cặp kính tròn to, và dày là mắt bà to lơn nếu nhìn thẳng vào. Một bộ đồ rộng thùng thình và không theo một tông màu hợp lí cùng mấy chuỗi hạt đầy màu sắc. Và Hermione vẫn ngồi đây, với Harry và Ron, trong phòng học Tiên Tri cùng quả cầu thủy tinh trên bàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Dramione|Rắn Bạc và Sư Tử Đỏ|Kokonut
FanfictionThể loại: romance, Dramione, Harry Potter. Tình trạng: Hoàn. Bản quyền: J.K Rowling- Harry Potter. Author: Kokonut. #chỉ đăng tại wattpad# -Bối cảnh: Sau việc căn phòng bí mật mở ra hồi năm hai, Bộ Ba Vàng biết được rằng mình cần phải cẩn trọng hơn...