Chương 43: Món Ăn Ngon Nhất

2 1 0
                                    


Cửa phòng bật mở, Cẩm Tú xông vào trong, khuôn mặt trắng toát lo lắng. Bà khẩn trương lao đến cạnh giường của Thiên Minh, nắm lấy tay anh rồi nhìn ngó từ trên xuống dưới, xót xa khi thấy đầu anh quấn băng trắng, mếu máo hỏi: "Thiên Minh, con sao rồi?"

Tuệ Anh đang ngủ thì nghe tiếng động, liền choàng dậy. Hoàng Bá theo sau đi vào, khẽ đóng cửa phòng lại.

Thiên Minh nhẹ lắc đầu trả lời: "Con không sao. Con ổn. Bác sĩ bảo con chỉ bị thương nhẹ ở đầu, ở lại bệnh viện là để cẩn thận theo dõi, chứ không có vấn đề gì nghiêm trọng hết."

"Cô Cẩm Tú, cô mới đến?" Tuệ Anh chào hỏi.

"Con gái, may là con ở đây đêm qua với nó. Sáng nay Hoàng Bá mới đến báo cho cô, nên cô mới vội vàng đến đây." Cẩm Tú cầm tay Tuệ Anh, nhẹ nhõm nói.

"Con đã nói chuyện với bác sĩ, anh Thiên Minh không sao, con lại sợ cô lo lắng, nên sáng nay mới gọi cho Hoàng Bá, nhờ anh ấy gọi điện báo cho cô." Tuệ Anh từ tốn kể lại.

"Thằng bé này, lái xe kiểu gì để xảy ra tai nạn như vậy. Tính con trước nay vốn rất cẩn thận cơ mà. Biết thế này, mẹ và Andrew đi xe taxi về cũng được, để Hoàng Bá lái xe cho con thì đã không xảy ra chuyện." Cẩm Tú trách móc.

"Là tai nạn xe, do tài xế đâm vào xe của giám đốc ở ngã tư khi đang chờ đèn xanh. Sau đó, người này đã bỏ chạy. Chiếc xe tìm thấy ở hiện trường là xe đi thuê, chứng minh thư lấy được ở chỗ thuê xe cũng là giấy tờ giả. Cảnh sát nói chưa có thêm tin tức gì." Hoàng Bá vừa giải thích vừa báo cáo với Thiên Minh.

"Lại có chuyện như vậy. May là con không sao, chỉ bị thương ngoài da, tối nay mẹ về phải thắp nén hương cho mẹ con, cảm ơn chị ấy đã che chở." Cẩm Tú an ủi.

Tối qua Minh Anh ở lại trong bệnh viện cùng Tuệ Anh đến gần sáng. Cô dặn cậu ta về trước, còn mình ở lại với Thiên Minh. Trưa nay cậu ấy có chuyến tàu để quay lại thành phố B, bắt đầu kỳ học mới. Tuệ Anh gọi điện thông báo tình hình của Thiên Minh, lại dặn cậu cứ yên tâm mà về nhà để kịp đi học, Thiên Minh không sao, đã có cô trông chừng.

Minh Anh được Tiến Dũng trở ra sân ga, sau đó anh ta cùng Lan Hạ và Dung An vào bệnh viện thăm Thiên Minh, mang theo cho Tuệ Anh một ít đồ dùng cá nhân.

Buổi chiều hôm đó, Cẩm Tú bàn bạc với Tuệ Anh: "Con cũng đã mệt, cứ về nhà nghỉ đi một chút, đêm nay để cô trông nó."

Tuệ Anh suy nghĩ rồi nói: "Không sao, đêm nay con vẫn muốn ở lại đây. Bây giờ con về nhà tắm rửa qua, rồi sẽ quay trở vào bệnh viện. Con cũng muốn nấu cho anh ấy một ít cháo cá, tốt cho não. Cô ở đây trông giúp con một lúc."

Cẩm Tú thấy Tuệ Anh nhỏ nhẹ nói, ánh mắt lo lắng ân cần, liền không kì kèo, gật đầu đồng ý: "Vậy để Hoàng Bá chở con về."

Tuệ Anh nhìn Thiên Minh đang ngủ, không đánh thức anh dậy, theo Hoàng Bá lên xe đi về.

Cô nhanh chóng tắm rửa, lại cẩn thận nấu một nồi cháo nhỏ, gỡ từng chiếc xương cá, cho thêm ít gừng làm ấm người, đóng hộp kỹ càng rồi gọi taxi, vào lại bệnh viện. Trên xe, cô nhận được điện thoại của Cẩm Tú: "Con đi đến đâu rồi?"

Bảy Năm Một Đóa Lan TiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ