Tay anh khựng lại, nhẹ giọng thở dài: "Anh và cô ấy hoàn toàn không có gì..."Tôi cười nhạt: "Hai người ở bên nhau nửa năm mà chỉ đơn thuần nắm tay trò chuyện tình cảm, loại chuyện cổ tích như vậy anh nghĩ em sẽ tin sao?" Nói ra câu này, ruột gan tôi như muốn đảo lộn. Lúc này tôi mới nhớ đến cảnh lúc anh vừa về nước, vẻ mặt giật mình lúc vô tình gặp tôi của Oh Jinhye khi đến sân bay đón anh và biểu hiện lãnh đạm khi gật nhẹ đầu chào tôi của anh... chắc là e ngại sự có mặt của Oh Jinhye.
Anh bình tĩnh nhìn tôi: "Đó là sự thật, em phải tin anh."
"Anh Jeon à." Tôi cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình, "Tình cảm là thứ mà em không thể đùa giỡn được, em không thể tiếp tục được nữa.."
Tôi xoay người định bỏ đi, quả nhiên anh cố sống cố chết giữ chặt tôi lại: "Anh chưa bao giờ đùa giỡn với em." Anh nói rất nghiêm túc, bàn tay nắm chặt lấy tay tôi, ngón tay anh bấu chặt vào da thịt tôi, giống như chỉ cần anh lơi tay một chút tôi sẽ như làn khói nhẹ bay đi mất.
"Vậy là anh đùa giỡn với vị tổng giám đốc xinh đẹp kia sao?' tôi cười nhạo, "Anh Jeon, em nhớ lúc trước anh từng nói rằng yêu mà không đặt mục tiêu hôn nhân lên hàng đầu thì rặt một phường lưu manh, mà anh là một quý ông, sẽ không làm trò lưu manh... " Lúc trước nghe những lời này của anh, tuy ngoài mặt ra vẻ thờ ơ, nhưng trong lòng thấy vô cùng ngọt ngào, còn giờ đây nghe thật chói tai, từng chữ như cứa vào tim. Tôi cười hỏi, "Jeon Jungkook, phải chăng anh đang giở trò lưu manh với vị tổng giám đốc xinh đẹp?"
Anh trầm mặc một lúc lâu mới nói: "Anh và cô ấy đã chia tay rồi."
Đã chia tay, đã từng ở bên nhau, đã từng ở bên kẻ lấy hôn nhân làm mục tiêu hàng đầu...
Jungkook vẫn kiêu ngạo như vậy, kiêu ngạo đến mức ngay cả một lời nói dối cũng không chịu nói với tôi. Sự thật đã rõ ràng ngay trước mắt, thì ra lúc ở cùng Oh Jinhye anh thực sự đã từng muốn kết hôn với cô ta.
Giờ đây, lời nói đó lại không khiến tôi muốn nghe bằng câu này: Đúng vậy, là do anh thấy cô đơn lạnh lẽo, anh ở bên cô ta chỉ là muốn chơi đùa thôi.
Một kỳ vọng thật hão huyền.
Tôi thừa nhận, việc anh thật lòng với người con gái khác chính là đòn chí mạng với tôi.
Họng tôi tắc nghẹn, hơi thở lạnh lẽo, tay chân cứng nhắc, bất giác cả người run rẩy. Tôi thấy mình giống như một tên hề khi làm hỏng vở diễn, cảm khái nói: "Em vốn định phạt anh ăn hết cái bánh kem này rồi sẽ tha thứ cho anh. Em thực sự mong rằng chẳng qua em chỉ hiểu lầm hai người..."
Tôi gỡ từng ngón tay đang nắm chặt cổ tay mình của anh.
Anh nhất quyết không buông, ngón tay bấu chặt tới trắng bệch, tay tôi đau nhói. Dù tôi gỡ thế nào, anh cũng có cách siết lại thật chặt. Tôi cũng dùng hết sức mình, cào tay anh đến trầy da, rớm máu.
Anh cố chấp tới mức cứ trơ ra. Mà điều xấu hổ là tôi lại là người không nỡ nhẫn tâm tiếp tục 'hạ độc thủ'.
BẠN ĐANG ĐỌC
jungkook | strong girl
Fanfiction@chuyển ver - cô nàng mạnh mẽ/không yêu thì "biến" mạnh mẽ trước cả thế giới, nhưng, yếu đuối với mình anh thôi. *note: có một vài chi tiết nho nhỏ trong bản gốc sẽ bị thay đổi một chút.