Đêm khuya, tiếng thở dốc vang lên không ngừng.Jungkook khẽ cắn tai Amie, đầu lưỡi hắn trêu đùa vành tai em, một bàn tay phủ lên nơi mềm mại trước ngực em, khi thì nắn nhẹ, lúc lại vuốt ve, bàn tay còn lại đặt dưới eo em, đỡ cho em rướn người cao hơn nữa.
Bỗng nhiên, em thét lên kinh hãi: "Jungkook! Đợi chút... Đợi chút... Dừng chút đã!"
Hắn cười khẽ bên tai em: "Tiểu thư à, không dừng được, em kêu muộn quá."
"A! Không được, không được!" Em kêu gào thảm thiết, "Sụn lưng, sụn lưng rồi! Rút gân..."
Trong bóng đêm, trán hắn nổi đầy gân xanh: "Em.. em giỏi lắm!"
"Em cũng đâu có muốn vậy." Em khóc không ra nước mắt, "Mau bóp giúp em đi, huhu đau quá..."
Hắn thở dài: "Nể em đêm nay vẫn còn dài đấy."
Sáng sớm hôm sau.
Oh Jinhye gửi ảnh đang ôm con dưới tháp Eiffel cười tươi roi rói cho hắn.
Phía sau bức ảnh còn viết một câu—— Jei, mặt trời ở Paris thật ấm áp, anh dẫn người nhà đến đây đi.
Em đọc xong hơi nhướn mày, quẳng tấm ảnh lên bàn, giọng nói đầy một mùi giấm chua: "Tình cũ rủ anh đến Paris nối lại tình duyên kìa, chỉ tiếc là người ta đã có con rồi."
Hắn đang cầm di động bấm bấm gì đó, hờ hững nói: "Ừm, lần sau vợ chồng mình cũng mang con đến đó."
Em sửng sốt: "Con nào?"
Hắn nửa cười nửa không, liếc em một cái: "Không phải đêm nào tụi mình cũng 'cày' cận lực sao?"
Em khóe miệng giật giật: "Jeon Jungkook, ban ngày ban mặt anh nói lung tung gì đó!" Em dọn dẹp bữa sáng đã ăn xong, vừa đi vào bếp vừa nói, "Tối nay là tiệc đầy tháng con của Soyoung, anh đừng về trễ quá... hay anh về đón em nha?"
"Không đi." hắn nhấp một ngụm cà phê: "Con người khác mà quan tâm làm gì, con nít tóc tai thì chưa có, nhìn phát chán."
"Con nít đứa nào mà chả như thế, vậy chúng ta khỏi sinh luôn, buổi tối anh cũng không cần phải 'cày' cận lực như vậy nữa..."
Em còn chưa nói hết câu, hắn đã nhét điện thoại vào túi rồi đi ra ngoài: "Tối anh về đón em."
Kết hôn đã gần một năm nhưng hai người vẫn không bỏ được thói quen khẩu chiến. Tình cảm vẫn duy trì ở mức ổn định, không có những thay đổi 'long trời lở đất' như trong tưởng tượng, chỉ là những chuyện vụn vặt vốn có của một người giờ thành của hai người thôi.
Em không thích có người lạ ở trong nhà nên không thuê người làm.
Hiện giờ em đã lên chức, không cần đích thân làm mọi việc, đúng giờ tới sở, cuối giờ lại về sớm, về nhà rửa bát, giặt đồ, quét dọn, lâu lâu giở chứng làm biếng thì đẩy qua cho hắn. Nhà có hai phòng tắm nhưng cũng có những hôm họ cùng chen chúc trong một phòng tắm vào buổi sáng, một người thì mắt nhắm mắt mở rất thong thả đứng đánh răng, người kia thì tóc tai bù xù thản nhiên ngồi bồn cầu...
Trước đây, nếu không có tình yêu, cuộc sống vợ chồng có thể cũng như thế, còn bây giờ, không ai biết được người kia yêu mình đến cỡ nào, chỉ kỳ lạ là cả hai đều biết, nếu cuộc sống mà không có người kia, sẽ trở nên rất thiếu thốn và vô vị.

BẠN ĐANG ĐỌC
jungkook | strong girl
Fanfiction@chuyển ver - cô nàng mạnh mẽ/không yêu thì "biến" mạnh mẽ trước cả thế giới, nhưng, yếu đuối với mình anh thôi. *note: có một vài chi tiết nho nhỏ trong bản gốc sẽ bị thay đổi một chút.