Trên đường đến bệnh viện, tôi và Jungkook chỉ nói đúng hai câu này:"Đứa nhỏ là con của ai?"
"Của con chó." Tôi khó hiểu nhìn anh nhưng cũng rất nhanh trả lời mà không thèm hỏi thêm gì.
Rồi chiếc xe việt dã chạy hết tốc lực lao thẳng tới bệnh viện.
Vừa chích ngừa xong thì cũng đúng lúc Soyoung đến.
Khi đó, tôi đang ôm mông lết ra cổng bệnh viện còn Jungkook mặt mày đen thui đi theo phía sau. Chẳng ai có tâm tình mà nói chuyện. Soyoung vội vội vàng vàng chạy tới, thấy hai tay tôi trống trơn, mặt chị trắng bệch, lớn tiếng chất vấn: "Chó đâu? Chó đâu! Các người làm thịt nó rồi sao?"
Tôi bực bội túm lấy bắp tay chị, nhéo một cái: "Làm thịt? Em đang muốn làm thịt chị thì có!" Tôi run run giơ cánh tay băng trắng toát chỉ vào anh, quát hỏi: "Anh ta là thế nào đây? Chui từ cái cống nào ra vậy? Em đã nói rồi, chị còn làm mấy chuyện như thế này nữa em sẽ tuyệt giao với chị! Lần trước vẫn chưa ý thức được phải không?"
Soyoung ngơ ngác liếc Jungkook nói: "Sao chị biết anh ta là thế nào chứ? Em nói cho chị đi đã, con chó đâu rồi?"
Tôi tưởng Soyoung muốn lấp liếm cho qua chuyện nên nở nụ cười gian ác nói: "Chó? Đang nằm trên bàn mổ kìa, em đang chờ bác sỹ moi con chó con ra để đem hầm, muốn ăn không? Muốn thì chị đây bố thí cho một chén."
Chị nhìn tôi với vẻ mặt kinh hãi, tay run run chỉ tôi hồi lâu không nói được tiếng nào.
Bỗng, di động run bần bật, móc ra xem, là điện thoại của Kim Taeyoon, cô bé nói đã tìm thấy chó và Kim Taehyung cũng đã đồng ý cho nuôi rồi, nhưng không biết Kim Taehyung đi đường bị té ngã thế nào mà mặt mày sưng húp, cô bé liền nức nở nói tại mình không hiểu chuyện, có vẻ rất đau lòng vì anh trai.
Tôi oán hận nhìn Jungkook đang đứng phía sau, anh đang ngẩn người nhìn bộ quần áo bị tôi làm vây máu lên.
Tôi hỏi Taeyoon số điện thoại của Kim Taehyung, lấy bút ra rồi kéo tay Jungkook viết mấy con số vào lòng bàn tay anh, viết xong liền cúp điện thoại.
"Đây là cách liên lạc với người bị anh đánh hôm nay, muốn xin lỗi hay không thì tùy anh." Tôi nghĩ, dù sao cách xin lỗi của anh cũng chỉ có một, lỗi nhiều thì đưa tiền nhiều, lỗi ít thì đưa tiền ít, tóm lại đừng mong nghe được hai từ xin lỗi từ miệng Jeon Jungkook.
Có điều tiền cũng chính là thứ mà gia đình Kim Taehyung đang cần. Mặc dù là người rất kiêu ngạo, nhưng anh ta cũng tuyệt đối không từ chối tiền.
Jungkook săm soi tôi một hồi rồi nhét tay vào túi quần, có vẻ thành thực nói: "Dĩ nhiên anh sẽ tìm anh ta."
Lời nói của anh không rõ ràng nhưng tôi chẳng dư sức đâu đi dò đoán tâm tư anh nữa, tôi quay đầu lạnh lùng nói với Soyoung: "Kim Taeyoon tìm được chó rồi, chị tự gọi hỏi đi." Nói rồi xoay người đi.
Chị thấy tôi tức giận, vội kéo lại: "Amie, em nổi giận cái gì chứ?"
Tôi lạnh lùng nhìn chị.
BẠN ĐANG ĐỌC
jungkook | strong girl
Fanfic@chuyển ver - cô nàng mạnh mẽ/không yêu thì "biến" mạnh mẽ trước cả thế giới, nhưng, yếu đuối với mình anh thôi. *note: có một vài chi tiết nho nhỏ trong bản gốc sẽ bị thay đổi một chút.