49 - biến cố

2.1K 117 8
                                    



Tôi không nghĩ lại có sự trùng hợp mà gặp loại quan hệ oái ăm như thế này.

Tuy Jungkook nói chỉ giúp viện kiểm sát thu thập một ít chứng cứ, nhưng cứ nhìn ánh mắt của Kang Junjae với anh thì đủ hiểu người có công lớn nhất trong việc tống cục trưởng Kang vào tù chính là vị Jeon công tử nhà tôi rồi.

Sau khi biết chuyện này, tôi luôn tìm cớ sa thải Kang Junjae, không phải tôi sợ cậu ta làm ra chuyện gì dại dột nhưng nếu cứ để cậu ấy tiếp tục toàn tâm toàn lực trang trí nhà ở của chúng tôi thì quá sức tàn nhẫn với cậu ấy.

Nhưng từ ngày đó, thái độ làm việc của Kang Junjae phải nói là hết chỗ chê. Cậu ấy cố gắng đoán ý của tôi, làm việc cẩn thận, tỉ mỉ gấp bội. Ngẫm lại cha thì vào tù vì tham nhũng, bản thân cậu ấy chỉ là một sinh viên tay trắng, ngoài việc cố gắng giữ công việc này thì cậu ấy không còn sinh kế gì nữa.

Mỗi lần muốn đề nghị Kang Junjae đổi công ty, nhưng nhìn thấy thanh ảnh nặng nề của cậu ấy tôi mềm lòng không nỡ nói. Suy cho cùng, cậu ấy cũng chỉ là sinh viên mới ra trường, tôi đành lòng nào đi bức ép cậu ấy. Nếu cậu ta muốn làm công việc này thì cứ để cậu ấy làm cũng được.

Tôi nói quyết định này cho anh nghe, anh chỉ thản nhiên nói: "Chuyện tiểu thư của tôi quyết định thì có ai mà thay đổi được."

Lúc này anh đang ngồi gõ máy tính tại bàn làm việc, nói mà không buồn nhìn tôi một cái. Tôi ngồi xổm trên sô pha, ôm nệm ngẫm nghĩ: "Hình như là không, ừ nhưng mà có đó."

"Ủa, vậy đó là kỳ tích rồi." Anh vừa gõ phím lách cách vừa nói: "Có lẽ là thần tích thì đúng hơn."

Tôi gật đầu tán thành: "Đúng vậy, thật sự là thần tích. Jeon Jungkook, khó cho anh rồi."

Âm thanh đánh bàn phím hơi hỗn loạn, cuối cùng anh cũng để mắt đến tôi: "Ý của tiểu thư đây là gì hả?"

"Ý trên mặt chữ." Không nghe được câu trả lời vừa ý, anh không hờn giận nheo mắt nhìn, tôi che miệng lén cười đã đời mới nghiêm mặt nói, "Được rồi, anh đã khát khao nghe đến vậy thì để em miễn cưỡng nói cho anh thỏa mãn, Jeon Jungkook, đời này của Kim Amie chỉ duy nhất một lần thay đổi quyết định của mình, đó là vì anh."

Khóe môi anh hơi nhếch lên, thần thái hí hửng như con nít trộm được kẹo lại lộ ra.

Tôi lắc đầu thở dài, người mà vui mừng hiện rõ lên nét mặt như con nít thế này thì làm sao lăn lộn trong chốn thương trường đến tận lúc này được chứ...

"Em nói thật, lúc biết anh yêu đương với Oh Jinhye ở Mỹ thì em đã hạ quyết tâm sau này dứt khoát cắt đứt với anh, loại đàn ông khô khan như anh vậy mà mới rời đi hai năm đã có hết nửa năm qua lại cùng phụ nữ khác."

Jungkook thấy mình bị mắng, có chút ủy khuất, hừ lạnh một tiếng nói: " Người kia cũng đâu có chịu thua, không phải ở Hàn Quốc cũng đi xem mắt triền miên đấy sao?"

"Khác nhau hoàn toàn!." Tôi phẫn nộ vỗ sô pha, nói, "Dựa vào cái gì anh không cần tìm đã có người đẹp dâng lên tận cửa, tốn công tốn sức lấy lòng anh. Còn em tìm suốt hai năm chỉ toàn là thứ phẩm! Dựa vào cái gì mà em chưa tìm được anh nào đẹp trai làm bạn thì anh đã hưởng hạnh phúc!"

jungkook | strong girlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ