Takemichi sau khi nghe câu hỏi liền bỏ qua việc cãi nhau với hệ thống qua một bên khôi phục vẻ mặt ôn hòa lui ra khỏi lòng hắn chỉ là bất thành tên này ôm quá chặt, bỏ cuộc em đành nỡ một nụ cười gượng gạo
"Em không sao hết ngài không cần lo lắng chỉ là hơi mệt nên không muốn ra ngoài thôi"
Anh ngẩn người nhìn chằm chằm thiếu niên giống quá giống nhất là lúc này, dịu dàng y như nàng ấy, bên này Takemichi đem 8 đời tổ tiên của Baji ra mắng một lượt , tên nam nhân đáng chết đừng tưởng em không biết ánh mắt này có ý gì dám coi em là thế thân của người khác, bất quá bề ngoài Takemichi vẫn thể hiện vẻ gương mặt thân thiện còn tốt bụng lo lắng cho nam nhân
"Baji-kun ngài không sao chứ"
Nghe tiếng gọi Baji hồi thần lại, anh ôn hòa nắm lấy tay của thiếu niên kéo đi
"Đi thôi ta dẫn em đi ăn một ngày rồi em không ăn gì như vậy không tốt chút nào" nói rồi còn ôn nhu đặt một nụ hôn lên tay em.
Bên này nội tâm của Takemichi đã ói tới lần thứ 8, thế giới này nợ ngài một giải oscar ngài Baji Keisuke à
Nhưng dù sao em đang đói nên ngoan ngoãn để nam nhân kéo đi đến nhà ăn , anh còn rất chăm sóc giúp em kéo ghế , Takemichi không khách khí ngồi xuống
Đồ ăn đã dọn lên thiếu niên liền nhanh chóng gạt bỏ sạch sẽ mấy suy nghĩ viễn vong trong đầu ra một bên, chuyên tâm tiêu diệt đồ ăn trên bàn, người ta nói ăn là cuộc chiến nếu ta không chuyên tâm món ta thích sẽ cướp mất, cho Takemichi cực kỳ nghiêm túc mà càn quét món ăn trên bàn
Baji nhìn người kia ăn đến hai má phình ra mà tay vẫn không ngừng nhét đồ ăn vào miệng, anh cố nhịn cười tay lại không ngừng gấp đồ ăn cho người này, sau một hồi càn quét đồ ăn trên bàn đã vơi hơn nửa em mới buông đũa xuống mà xoa xoa bụng mình
Lúc này anh cũng đã bỏ đũa xuống tốt tính nhìn em hỏi
"No rồi sao"
Bấy giờ Takemichi mới giật mình nhìn chén người kia, sạch sẽ không chút vết bẩn vậy là nãy giờ anh chỉ gấp đồ ăn cho em, ngại ngùng gật nhẹ một cái
"Ừm đã no rồi" nội tâm lại liên tục xin lỗi anh, Baji-sama xin ngài hãy tha thứ cho chiếc bụng bị dính lời nguyền của ta
Baji tức cười nhìn bộ dạng ngại ngùng của thiếu niên, sự mệt mỏi sau một ngày khi làm việc không cánh mà bay mất
"Cái kia cái kia...."
"Hửm em muốn nói gì với tôi" bộ dạng này của em làm anh nhịn không được mà muốn trêu chọc
"T..thì..là..nếu n...ngài.. không ngại em có thể n..nấ..u..nấu.cho ngài ăn" em càng nói giọng càng nhỏ
'Ụa, gớm muốn chết, đều tại mày muốn bắt tao phải diễn'
[Ting!!! Ngài mắng ta làm gì, bổn hệ thống có làm gì ngài đâu]
Baji ngạc nhiên nhìn thiếu niên vậy mà muốn nấu ăn cho anh sao, thật ra anh cũng không đói lắm, đợi đến lúc muốn ăn anh cũng chỉ cần kêu người hầu nấu bàn khác là được rồi, chỉ là Baji cũng hiếu kì đồ ăn từ tay người này làm ra sẽ có mùi vị như thế nào, cho nên nam nhân liền vui vẻ đồng ý
BẠN ĐANG ĐỌC
[Allboytakemichi] Hệ Thống Câu Dẫn Nam Thần
Hayran KurguNếu bi thương có thể diễn tả bằng lời nói thì bi kịch có lẽ không xảy ra Yêu hận một đời chớp mắt hóa thành không ____________ *LƯU Ý : Bối cảnh là phụ diễn biến tình cảm nhân vật là chính Truyện được đăng tải bởi Nhanha4821 và chỉ duy nhất trên...