Đôi mắt anh trong veo, gần giống như lần đầu cô nhìn thấy anh, nhưng cô không biết làm thế nào để an ủi cậu thanh niên này......
Đúng vậy kỳ thật cô chưa từng có chân chính suy nghĩ qua vì anh. Anh ấy cũng sẽ lo lắng và sợ hãi ...
Trình Nặc ngón tay nhẹ nhàng xoa cằm, lòng bàn tay vòng qua phác thảo của anh, "Em coi như giúp cô ấy đi... Như vậy sự, hủy không phải cô một người, là cô toàn bộ gia đình, ngươi cũng có muội muội, nếu có một ngày cùng nhạc bị người mang đi, như thế nào cũng tìm không thấy, ngươi nên có bao nhiêu nóng vội? Ta đáp ứng ngươi, phóng xong giả liền trở về, về sau sẽ mang ngươi đi rất nhiều địa phương, làm ngươi biết thế giới này cái gì là đối, cái gì là sai, bên ngoài thành thị sẽ không có lừa bán dân cư sự, chỉ có ta......"
Cô nói dễ nghe, giọng điệu dỗ dành bậc nhất, nhưng xác thật thì những câu nói thật không sai......
Ngoại trừ câu cuối cùng "Chỉ có ta."
Hứa Tông Châu bị lời cô nói đánh thẳng vào tim, mắt anh có chút đỏ, "Chị đã đồng ý với ta... không bỏ rơi ta, không vứt bỏ ta, sẽ dẫn ta đi, ta nếu làm chuyện này, ta đây cũng chỉ vì có chị."
Trình Nặc chỉ nghĩ rằng anh đang lo lắng, và nhanh chóng lấy tay che mắt để không cho anh khóc. "Vậy em giúp ta, cũng là giúp cô."
Vừa nói chuyện, cô vừa đưa lưỡi ra liếm nhẹ đôi môi mỏng của chàng thanh niên, hết lần này đến lần khác, cho đến khi đôi môi trắng nõn của anh ta ướt nhẹp vì liếm, mới rút lại bàn tay dùng che mắt lại.
Đôi mắt của anh như chú chó con ngây thơ giờ đã đỏ hoe vì sự khiêu khích của cô, có vẻ như đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đàn ông khóc trước mặt mình.
Tuy rằng cô đã chủ động hôn anh, rất ít khi trêu chọc như thế này, Hứa Tông Châu tiếp nhận với đôi mắt đỏ hoe ... nhưng cảm giác trong lòng thật khó chịu, tuy là nông dân chất phác nhưng anh biết rõ tình cảm của mình, anh có trực giác., người phụ nữ này chỉ đang lợi dụng anh, nhưng anh lại đè nén ý nghĩ này xuống, không để nó tiếp tục trỗi dậy.
Anh đáp lại sự khiêu khích của Trình Nặc, bàn tay vuốt ve đùi Trình Nặc, cô liền trắng trợn ngồi ở trong lòng ngực anh, thời điểm nói chuyện ngón tay cũng không có an phận đùa giỡn lỗ tai anh.
"Chị... Làm ta nhiều muốn chị đi."
Anh gần như là khẩn cầu. Làm ta lại muốn chị nhiều hơn đi...
Trình Nặc nhẹ nhàng cười ra tiếng, tựa hồ ngầm đồng ý yêu cầu của anh, nằm ở trong lòng ngực ngẩng đầu hôn lên môi anh, cô tuy rằng là ích kỷ, toàn bộ kế hoạch không có nghĩ đến tình cảnh của Tông Châu, nhưng tim của con người bằng cũng là bằng máu bằng thịt, hiện giờ đối mặt Hứa Tông Châu yếu đuối, cô ấy không có lý do gì để không cảm động.
Cô hôn môi Hứa Tông Châu, tiếng mút mát vang vọng khắp phòng, Hứa Tông Châu sợ cô bị cảm lạnh, đưa tay vuốt qua quần áo của cô, cảm giác nhột nhột đôi ủng này không phải là điều mà Trình Nặc thích, cô chủ động cởi bỏ quần áo phía trước, làm thân thể hoàn toàn bại lộ ở trước mặt Hứa Tông Châu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tới gần ngươi chiếm hữu ngươi 《tỷ đệ niên hạ H》
Teen FictionTên tiếng Trung: 靠近你占有你(姐弟 年下 H) Link gốc: https:// xyushu5 /read/41796/ Tác giả: Mặc Vi Đạm Ngươi không đề cập đến một từ thích ta, ta lại mọi câu hỏi đều đáp "Ta nguyện ý". Ngay cả ông trời cũng không thoát khỏi tình yêu mãnh liệt đó, làm người ph...