Văn Hi vì người phụ nữ xa lạ mà dừng việc hút sữa tận 10 giây. Người phụ nữ ngồi yên trên sofa uống trà rồi nên Văn Hi tiếp tục công việc hút sữa của mình.
Kể cũng lạ. Người phụ nữ vậy mà chẳng thèm quan tâm bày bố trong căn phòng này mà chỉ điềm nhiên uống trà. Hmmm... cốt cách quý tộc à?
" Ôi chao. Đây là bé con mà Chung Nguyên Soái đã đem về sao? Thật đáng yêu " Người phụ nữ bỗng nhiên bật tiếng nói khiến Văn Hi giật mình.
Văn Hi nhìn người phụ nữ đó, cậu nằm đây từ đầu nhưng tận một lát sau người phụ nữ này mới để ý đến cậu. Hoặc, cố tình đến lúc này mới để ý đến cậu.
Văn Hi thầm nghĩ, có lẽ do mình nhạy cảm. Tiếp đó, người phụ nữ lại nói.
" Bé con thật xinh đẹp. Thế nên bé con phải biết ơn lòng từ bi của ngài Chung Nguyên Soái nhé "
Văn Hi nhìn người phụ nữ kia cười đến dịu dàng. Nhưng trong lời nói lại vô vàn dao găm.
" Ôi chao, nằm uống sữa rất thoải mái nhỉ? Đúng là thói quen khó bỏ mà "
Dù lời nói có hoa mỹ cỡ nào cùng không che dấu được sự kinh bỉ trong lời nói của cô ta.
" Bé con chắc chắn rất biết ơn Chung Nguyên Soái, người đã đem đến cho cưng cuộc sống xa hoa này nhỉ? Nguyên Soái là lý do duy nhất khiến cưng được hưởng những quyền lợi này "
" Cho nên cưng hãy cố gắng lên để không trở thành nổi phiền toái của nguyên soái nhé"
Văn Hi thân kinh bách chiến. Hiện tại bị nghẹn một cục. Vì cậu hiện tại không thể nói lời nào ngoài ' Meow '.
Tui ghim bà rồi. Tui mà hóa thành người được thì bà chết đầu tiên!!!!
Vừa vào nhà chưa chào hỏi đã dành. Lời đầu tiên nói ra là móc mẻ cậu là đứa mồ côi được nhặt từ bên ngoài về của Chung Khanh.
Câu thứ hai là nói Văn Hi nên biết ơn vì được Chung Khanh nhặt về.
Câu thứ ba là kinh bỉ cậu hành xử thô thiển, sặc mùi thấp hèn.
Câu thứ tư và câu thứ năm là nói cậu phải vứt bỏ hết mọi thứ đi vì lợi ích của Chung Khanh. Nói cách khác là thành con tốt thí của Chung Khanh đi.
Đm Chung Khanh! Nợ phong tình của ngươi tìm đến trước cửa rồi. Ngươi về hốt đi.
Mắc cái mẹ gì vừa vào nhà người ta lại bảo con nuôi người ta trở thành tốt thí của mình đi. Mẹ nó cay cú không?
Hông lẽ giờ bay qua tát bả một phát. Ditconme. Bố mày cáu rồi nhé.
Đúng lúc Văn Hi đang phân vân giữ nên bay qua tát cô ta hay không thì ba người Chung Khanh, Tùng Bách, Thạc Nghiễn trở về.
Hm?
Mới đi sao về rồi?
Nhìn đồng hồ. 11h42. Ủa tưởng mình tỉnh là sáng sớm?
" Chung Khanh~ Anh về rồi sao? Em thật nhớ anh " Người phụ nữ gương mặt hóa thành vui tương chạy đến đón Chung Khanh giống như cô là chủ nhân ngôi nhà này vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hệ Thống Nâng Cấp Bằng Hoan Dịch
CasualeChủ yếu viết để giải tỏa sự biến thái của bản thân ================== Tui nghĩ tui nên đặt cái Warning cho bộ truyện này • Truyện thể loại NAM X NAM, SONG TÍNH, NP,v.v... • Nếu không thích XIN LICK BACK. Tôi biết bạn có nút này. Xin đừng cố tình vào...