35. Vương Tử Wit

97 10 0
                                    


Mew không ngờ Cha hắn lại lợi dụng đoạn tình cảm hắn dành cho Gulf để mưu cầu danh lợi của riêng mình. Hắn nghĩ lại lời tên thân cận nói khi hắn ngồi chờ Gulf ở quán trà khoảng thời gian trước. Tên đó nói hai người là không thể, bây giờ hắn hiểu rồi. Không phải do không yêu nhau, mà không thể yêu nhau. Hiện tại hắn càng yêu Gulf bao nhiêu, cậu sẽ càng gặp nguy hiểm bấy nhiêu. Tình cảm hắn càng sâu đậm bao nhiêu, Cha sẽ càng lấy cái đó để lợi dụng hắn.

Mew nghĩ hoài cũng không hiểu, trước giờ hắn chưa từng hoài nghi tình cảm của Cha, vốn nuôi dưỡng một người kế vị, ông đương nhiên sẽ phải thật nghiêm khắc, nhưng bây giờ sau khi nghe được những lời đó, một mình ngẫm nghĩ lại, hắn mới cảm thấy trước giờ Cha chưa từng tìm đến hắn để hỏi han chuyện thường ngày. Chỉ cần hắn phạm một lỗi sai đều sẽ bị phạt thật nặng, chỉ cần hắn thắc mắc chuyện triều chính sẽ liền bị phản đối. Vốn là Vương Tử, hắn đáng lẽ là người nên hiểu kỹ nhất chuyện đương triều, nhưng năm lần bảy lượt, Cha luôn tránh né nhắc đến chuyện đó, khiến hắn nếu không có tên thân cận bẩm báo thì cũng chẳng biết Prathopit dưới sự điều hành của Quốc Vương Prine giờ đã ra sao.

Cha nói hắn vẫn còn có thể lợi dụng, vẫn còn có thể lợi dụng...tức là trước giờ hắn chỉ là một vật lợi dụng thôi sao? Lợi dụng liên hôn để củng cố quyền lực trong triều, lợi dụng sang Nonkhali để dò thám, lợi dụng danh vị Vương Tử để bắt hắn phải làm nhiều điều. Chỉ tiếc Mew trước giờ chưa làm gì trái với lương tâm, vì vậy đối với những điều sai trái Prine ban cho làm, hắn đều từ chối. Mew đau lòng nhận ra bản thân sinh ra trong cung điện nguy nga, danh phận cao quý, cuối cùng cũng chỉ là một con cờ cần được đặt chúng chỗ của bề trên, của các thế lực đang ngầm tranh đấu với nhau trong triều. Hắn nhớ nhung cuộc sống ngoài kia, nơi con người sòng phẳng, đối với nhau dù có là quan hệ cung cầu cũng là rõ ràng, không sau lưng nhau mà lợi dụng.

Rồi đột nhiên, hắn nhớ Gulf. Như một điều gì thôi thúc, hắn lại nhớ đến ký hiệu cấm mình từng thấy ở mật điện, lập tức quyết định phải đến đó một lần nữa để điều tra những chuyện còn chưa rõ, và cũng là góp phần thành toàn cho ý nguyện của Gulf.

Nửa đêm, hắn một mình đến mật điện, âm thầm đánh gục hai tên lính canh rồi lẻn vào trong. Mật điện tối tăm lộn xộn, có rất nhiều sách và giấy tờ, Mew mất cả buổi xem hết, nào là danh sách những tì nữ nhập cung xuất cung, danh sách quà biếu mỗi lần yến tiệc, Mew xem lần lượt hết, khi chạm vào một quyển sách, quyển sách không nhúc nhích, dưới mặt đất còn như truyền lên một lực nhỏ, hắn mới nhận ra bên trong vẫn còn một cơ quan ẩn sau bức tường.

Hóa ra đây mới chính là mật điện, những gì bên ngoài kia chỉ là để phòng trừ có người nào như hắn đột nhập vào cũng không xem được gì quan trọng. Nhưng khi nhỏ hắn đã từng thấy một quyển sổ có biểu tượng cấm đó, giờ không nhớ rõ bề ngoài quyển ấy như thế nào, những chắc chắn là đã từng thấy qua. Hắn làm sao biết được quyển sổ đó bây giờ đã đến được tay Gulf rồi đâu chứ.

Ngoài dự đoán, Mew tìm thấy được một lệnh bài Vương Phi và một bản di chúc. Lệnh bài rất cũ rồi, nhưng bản di chúc vẫn còn khá mới. Hắn lật dở ra xem, từng dòng chữ hiện ra khiến Mew không tin được vào mắt mình. Đây là di chúc do Tiên Vương Jong để lại, sắc phong Đại Vương Tử Wit làm người kế vị, hoàn toàn không phải là Cha hắn. Nhưng Đại Vương Tử Wit là ai, Mew trước giờ chưa từng nghe đến, Cha chưa từng nhắc rằng ông cũng có anh trai. Hắn nghĩ lão Prine là con trai duy nhất của Tiên Vương, không ngờ lại còn có thêm một Đại Vương Tử.

🎐 Quốc Vương, ta yêu em 🎐 (END)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ