Chương 15

7K 433 62
                                    

Cố Dung Khanh nói xong không thấy Ôn Lĩnh trả lời lại, nhìn phản ứng của Ôn Lĩnh, hình như cô biết mình nói sai rồi, hai tay cô nắm chặt lại, quay đầu đi không dám nhìn Ôn Lĩnh.

Ôn Lĩnh nhìn thấy mấy cái động tác của Cố Dung Khanh, không nhịn được mà cười thành tiếng, Cố Dung Khanh muốn so đo với Ôn Lĩnh. Nhưng mà tiếng cười của Ôn Lĩnh ngày càng lớn, Cố Dung Khanh không có cách nào bỏ qua, quay đầu lại trừng mắt, nào ngờ Ôn Lĩnh còn cười lớn hơn nữa, Cố Dung Khanh bị cười mà phát ngốc.

"......."

"Em cười đủ chưa?"

Ôn Lĩnh muốn nói là chưa đủ, lắc đầu rồi gật đầu không dám cười nữa, vì cô nhìn thấy hình như Cố Dung Khanh tức giận rồi, Ôn Lĩnh cười gãi đầu nói, "Tôi chỉ cảm thấy chị đáng yêu."

Cố Dung Khanh vẫn trừng mắt, nói một câu khắt khe, "Vậy em cũng không được cười."

Ôn Lĩnh nghe được lời này cảm thấy Cố Dung Khanh như một con sư tử con đang hung hăng, làm ra vẻ nghiêm túc nhưng mà trên thực tế lại rất đáng yêu.

Không còn cách nào khác đành phải đi dỗ dành nữ thần của mình thôi, Ôn Lĩnh nhận sai, nhẹ nhàng mà dỗ dành.

Cố Dung Khanh ban đầu còn rất hưởng thụ, nhưng mà được một lúc cô cảm giác có cái gì đó sai sai. Sao mà cách thức này giống với cách Ôn Lĩnh dỗ dành Ôn Noãn vậy? Cô không phải đứa con nít, hơn nữa bây giờ mối quan hệ của hai người, cũng không thích hợp cho lắm.

"Được rồi, em đừng nói nữa." Cố Dung Khanh đẩy đẩy Ôn Lĩnh, mặt có chút hồn, Ôn Lĩnh thấy vậy cũng không dỗ nữa, bởi vì cô phát hiện ra da mặt của Cố Dung Khanh rất mỏng, cô mà còn tiếp tục dỗ nữa thì Cố Dung Khanh sẽ càng xấu hổ. Cho nên Ôn Lĩnh đổi cái đề tài nói về Ôn Noãn.

"Chờ kết thúc quay phim, chúng ta mang Tiểu Noãn đi công viên đi."

"Hửm...?" Cố Dung Khanh nghĩ là Ôn Lĩnh không có để ý Ôn Noãn nói cái gì, cô nói vậy làm cho Cố Dung Khanh sửng sốt. Cô cứ nghĩ Ôn Lĩnh đang chăm chú nhìn cô, không ngờ tới Ôn Lĩnh đều nghe Ôn Noãn nói, cô ngượng ngùng gật đầu.

Nhìn thấy Cố Dung Khanh gật đầu, Ôn Lĩnh rất cao hứng. Một nhà ba người các cô còn chưa đi ra ngoài chơi lần nào cả, Ôn Lĩnh sợ Cố Dung Khanh đổi ý, nhanh miệng nói, "Quyết định vậy đi, đến lúc đó mang Tiểu Noãn ra ngoài chơi."

Cố Dung Khanh không ngờ là Ôn Lĩnh lại cao hứng như vậy, cũng gật đầu mạnh nói, "Được."

Lương Mị đi ra ngoài cũng không biết đi đâu, đành đi dạo gần khách sạn, không ngờ lúc đi ngang qua một cái phố ăn vặt lại thất Lâm Tự.

"Chị Lương Mị ~"

Vốn định làm lơ không thấy nhưng vẫn bị Lâm Tự gọi lại. Từ buổi hôm đó, Lương Mị cũng không để tâm, nhưng mà Lâm Tự sẽ thường xuyên nhắn wechat cho cô, Lương Mị chỉ cảm thấy hai người là chuyện ngoài ý muốn, thế mà Lâm Tự lại rất nghiêm túc.

Thấy Lâm Tự chạy lại, Lương Mị quyết định nói chuyện rõ ràng với cô.

Lầm Tự thở dốc gọi "Chị Lương Mị.", cô sợ Lương Mị sẽ vờ không thấy cô mà bỏ đi, cho nên chạy đến.

[BHTT][EDIT][HOÀN] THỪA CƠ MÀ NHẬP.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ