14. Tin thật à?

309 47 3
                                    

Off Jumpol đợi sau khi cậu hát xong, chìm vào vài phút lặng anh liền đứng dậy còn kéo cả cậu lên cùng. Anh nói sẽ dẫn cậu đến một nơi khác.

Gun Atthaphan vui vẻ nhận lời, lại càng thu thêm sự vui vẻ khi thấy anh chủ động nắm lấy tay mình mặc dù chỉ là phần cổ tay.

Một tay anh cầm đèn dầu, tay thì nắm lấy cậu, leo xuống dốc, đi qua hướng này lại rẽ đi đường khác. Cậu lúc đầu cảm thấy sợ vì phải đi qua nơi nhiều cây khá cao, tán lá rộng trông âm u.

Nhưng khi đến nơi rồi thì lại khác hẳn. Cậu nhìn thấy một con, hai con, ba con, thậm chí là còn nhiều con hơn nữa. Là đom đóm! Không gian xung quanh nhờ có đom đóm mà trở nên khác biệt rõ. Gun đây là lần đầu tiên được nhìn thấy chúng tận mắt, không khỏi cảm thấy thích thú, phấn khích.

Cậu cười, anh cũng cười.

Gun cười vì nhìn thấy điều trước nay chưa từng thấy. Off cười, cười vì thấy niềm vui bên trong ai đó.

Cả hai cùng ngồi trên bãi cỏ, phía trước là mặt ao phẳng lặng, xung quanh là thứ ánh sáng đẹp đẽ nhấp nháy của đom đóm về đêm. Có tiếng ếch nhái, gió thổi có chút lạnh. Không hiểu sao lại cảm thấy lãng mạn.

- Cảnh đẹp không? - Off hỏi.

- Có ạ.

- Mày có thích không?

- Rất thích. - Gun gật đầu liên hồi.

Anh vô cùng hài lòng. Cậu thích là tốt.

Off không chỉ đơn thuần là dẫn cậu đi xem cảnh đẹp mà anh là đang chia sẻ thế giới của mình. Thế giới mà anh nhìn thấy, mọi sự đẹp đẽ mà anh đã từng chỉ muốn dành riêng cho bản thân. Là vô tình hay cố ý khi chính anh đã mở đường cho cậu bước vào, cũng sẵn lòng để chia sẻ.

Nhưng tất nhiên, không phải là tất cả. Chỉ cần để người nhìn thấy vườn hoa sắc xuân đang nở rộ. Còn lại, những thứ mang dáng vẻ lụi tàn, hoá mây đen cứ để anh che mắt lại.

Phải, chỉ có thể che đi, không thể xoá bỏ.

Lúc này một con đom đóm từ đâu bay đến chỗ hai người, nó cũng thật biết cách chọn nơi để bay. Đom đóm bay vòng quanh ở khoảng trống giữa Off Jumpol và Gun Atthaphan khiến hai con người này chú ý đến nó.

Nó vậy mà trở thành một cầu nối, đom đóm dần bay lên cao thu theo cả hai ánh nhìn. Chỉ là đến khi hai ánh nhìn kia vô tình chạm vào nhau, đom đóm không còn là điểm chú ý nữa. 

Có một thứ có lẽ còn sáng còn đẹp hơn cả đom đóm.

Dường như họ đã đắm chìm vào "cửa sổ tâm hồn" của nhau rất sâu, rất lâu.

Gun thoáng chốc ngại ngùng, thể hiện rõ sự bẽn lẽn của kẻ...đã biết yêu? Lòng cậu dâng lên dòng cảm xúc lạ. 

Gun tiến sát lại Off, vẻ e dè, cả người thì cứ đung đưa qua lại. Đầu hết nghiêng về phía vai anh rồi lại trở về ngay thẳng. Off Jumpol nhìn thấy màn này liền hiểu ý nói.

- Thì dựa đi.

Thấy người đã cho cơ hội cậu liền nhanh chóng dựa đầu vào vai anh. Bàn tay nhỏ của cậu còn nghịch ngợm cầm lấy tay anh chơi đùa với mấy ngón tay. Đôi lúc còn cố tình ghẹo gan mà chạm vào lòng bàn tay khiến anh phải nắm chặt lại.

[OffGun] Hòn ĐảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ