53. Trở về

194 37 14
                                    

Gun Atthaphan không nhịn được mà nhăn mặt, theo phản xạ chạm vào vết thương bên hông trái, lòng bàn tay cậu run nhẹ khi nhìn thấy một màu đỏ tươi. Off Jumpol chứng kiến chỉ có thể ngơ ngác mà đơ ra, dường như anh đã có ý định cứu giúp nhưng khi nhận thấy Arm Weerayut đang lao đến chỗ Korn, anh liền chuyển dời sự chú ý. 

Ngay khi anh lướt qua cậu mà đến chỗ của bọn họ, cả ba cùng tranh giành nhau một loại vũ khí mà có thể gây chết người chỉ trông phút chốc. Trái tim cậu bỗng hẫng đi một nhịp, sự thật là cậu hiện tại trong lòng anh không có một chút trọng lượng nào. Nhưng Gun hiểu rõ đây không phải là lúc để u sầu, cậu nhịn đau nhanh chóng tạm thời băng bó lại vết thương.

Trong cuộc tranh giành giữa ba bọn họ, Korn có phần yếu thế bởi mục tiêu trước mắt của Arm và Off đều là cậu ta. Arm Weerayut tức giận vì hành động của Korn xém nữa đã lấy mạng của Gun Atthaphan, vì nếu không có Gun thì hắn sẽ không thể rời khỏi đảo một cách nhanh chóng. 

Korn dù có bị đánh đến bầm dập vẫn ôm khư khư lấy khẩu súng như một phao cứu sinh. Cho đến khi gần quá sức chịu đựng liền bùng nổ mà đẩy người đang ở gần với mình nhất, dùng báng súng đánh liên tục như người mất trí. Khiến cho Off Jumpol không thể chống trả được, dù cố lùi về sau vẫn bị đập trúng vào trán và mắt. Cú đánh vào điểm yếu khiến anh chỉ có thể dựa tường để đứng vững, tuy mắt anh không bị gì nghiêm trọng nhưng lại có cơn đau nhói và tầm nhìn bị nhòe đi liên tục không thể nhìn thấy.

Điều này giúp Arm chớp được thời cơ tóm được Korn, vật cho cậu ta ngã mạnh xuống, súng cũng vì thế mà rời khỏi tay. Hắn cười khẩy cúi người để nhặt súng. Korn biết rằng sẽ không thể lấy lại kịp nên chọn cách đẩy súng lên phía trước rồi nhanh nhẹn bò lên lấy, thế nhưng chính cậu ta cũng không ngờ sức lực của mình đã quá trớn. Cả Arm đang có lợi thế về tốc độ cũng không bắt lấy kịp, khẩu súng cứ thế đã thành "vật hiến tế" trước.

Lạnh cả sống lưng. Biết mình không thể lật ngược tình thế được nữa, Korn vội vàng ôm lấy chân Arm cầu xin sự tha thứ thế nhưng đổi lại là biến chính mình thành bao cát cho hắn ta trút cơn giận. Xong lại bị hắn nắm lấy cổ áo lôi lên. 

- Ngươi biết kết cục của kẻ không biết vị trí của mình ở đâu là như thế nào không? 

Gương mặt sợ hãi lắc đầu liên tục, nước mắt đã giàn giụa từ bao giờ.

- Ông chủ đừng, cầu xin ngài tha cho tôi... sẽ... sẽ không có lần sau. 

Mọi lời nói lúc này từng câu đều là vô nghĩa. Korn đã nhịn hắn cả đời mình nhưng dù vượt lên cũng không thoát nổi bàn tay của Arm Weerayut. Chỉ một lực đẩy, từ đầu đến cuối mạng của Korn đều do hắn ta quyết định. Không còn nơi bám víu, thân thể Korn nhẹ tênh rồi nặng dần, bất lực đến cùng cực hòa cả cơ thể mình vào dòng magma nóng chảy. Tiếng hét đau thương dần bị át đi bởi tiếng xì xèo của magma.

Cảnh tượng dù bị nhòe đi nhưng Off Jumpol vẫn có thể tưởng tượng ra được sự độc ác đó. Cảnh tượng đó khiến Gun Atthaphan rơi vào lo sợ, cậu không phải vì quan tâm tới Korn mà là vì Korn vẫn mất mạng bằng cách thức này. Cậu sợ, sợ sẽ không thay đổi được quá khứ.

[OffGun] Hòn ĐảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ