"Hai em của tôi?"
Vừa dứt câu, chợt có hai bóng dáng quen thuộc xông thẳng vào nhà nhanh chóng nhào vào lòng, cũng là lúc trong không gian xuất hiện một mùi máu tanh nồng không biết từ đâu mà có, nhăn mày muốn dùng tay chặn lại cơn nôn khan đang không ngừng trào lên, mọi chuyện sẽ rất bình thường nếu mùi máu ấy không xuất phát từ hai cậu em đang bật khóc không ngừng ở trước mắt.
"Henry, Leo? Hai đứa làm sao mà dính đầy máu thế này?"
Hốt hoảng cúi xuống run rẩy lấy tà váy lau đi từng vệt máu hoà vào nước mắt dính đầy trên gương mặt của hai cậu, lau xong cũng không đẩy cả hai ra mà nhanh chóng ôm chặt vào lòng an ủi để hai linh hồn ngây thơ không còn gia tăng lên sự phòng bị đối với mọi người xung quanh như vừa rồi đi với chú cảnh sát vậy.
Dùng mọi sự quan tâm nhất của một người chị đặt lên hai người em của mình, nhưng Rosie nào ngờ được hai đôi mắt vừa rồi nhìn thấy được bộ dạng sợ hãi đến muốn khóc của cô lại đang nở một nụ cười toác lên khiến con ngươi cũng phải mở lớn ra, càng run rẩy nhiều hơn vì nhịn cười quá lâu càng làm cho đôi bàn tay nắm chặt lấy chiếc váy đã lấm lem vệt đỏ đen từ những giọt máu lạ lẫm không biết từ đâu mà có.
Quả nhiên kế hoạch này thật thành công, chị gái đã lột bỏ vẻ phòng bị đối với hai cậu mất rồi.
Ngược lại với Rosie, thấy hai em càng lúc càng run rẩy mạnh hơn như đang cố gắng chui vào lòng mình để tìm kiếm sự an toàn sau cuộc truy đuổi đầy máu tanh, giống lời vị cảnh sát kia vừa nói mà không kìm được chảy ra giọt lệ thương xót, cố gắng che giấu đi sự sợ hãi trong lòng nhẹ giọng an ủi.
"Đừng sợ, có chị đây rồi."
Nghe được lời an ủi mang vẻ kiềm nén nước mắt của chị, hai cậu cũng nhận ra mình đã vui đùa quá trớn nên cũng thở ra một hơi củng cố lại tâm trạng đang phấn khích của mình, nhỏ giọng phát ra âm thanh thút thít để Rosie hiểu rằng lời an ủi đã có tác dụng khiến hai em bình tâm lại mới ngước nhìn lên vị cảnh sát im lặng từ lâu đang nhìn cảnh ba chị em đùm bọc lẫn nhau chờ lúc thích hợp để liên tiếng.
Thấy cô chị cả nhìn lại mình, không để vụt mất cơ hội mới nhanh chóng lên tiếng cắt ngang không khí âm trầm.
"Thật ngại vì đã cắt ngang nhưng thưa cô, ngay lúc đầu đáng lẽ chúng tôi phải đưa hai cậu bé về đồn để thu thập thông tin nhưng vì cả hai có vẻ bị khủng hoảng tâm lý khá mạnh nằng nặc đòi về gặp cô nên tôi mới đành đưa về. Vừa rồi tôi có nói ngày mai sẽ đến lấy quần áo và lời khai nhưng vừa rồi tôi có nói chuyện lại với chỉ huy thì được lệnh phải làm ngay bây giờ vì cần có thông tin gấp để bắt tên sát nhân đang làm loạn gần đây, nên mong cô khuyên hai cậu bé đi vào căn phòng nào đó để thay đồ và cũng để tiện cho chúng tôi xem xét các vết thương trên người hai em và lấy đồ đi ngay bây giờ, mong cô hợp tác."
"À vâng, xin chú đợi một lát."
Vừa nói dứt câu, bên ngoài đã xuất hiện thêm vài bóng dáng của hai vị áo xanh khác đứng trước cửa bước vào đứng nghiêm nhường đường cho người cho người ở giữa đi tới. Chợt bốn mắt nhìn nhau khó tin chỉ vào đối phương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Yandere] Bóng Hồng Sa Ngã
FantasyTên: Bóng Hồng Sa Ngã. Tác giả: Veralyn. -Chà đạp lên danh xưng của lương thiện và cái ác, khoác lên trên mình chiếc áo choàng hoà lẫn với màu máu, ngang nhiên bước đi trên con đường làm bằng xác từ các nạn nhân xấu số. Jack The Ripper là cái tên m...