Ngoại truyện: seuljoy

114 11 0
                                    

Cách đây 2 năm Khương Sáp Kỳ đi mua sắm đồ cùng mâu thân đại nhân, cả hai mẹ con như sắp khuân luôn cái trung tâm thương mại về nhà vậy, quý bà Khương sang trọng, trang nhã ngồi chỉ tay vào những món đồ mình thích rồi rút tấm thẻ đen của ông Khương ra đưa nhân viên thanh toán, còn Sáp Kỳ ở bên chỉ biết lắc đầu ngao ngán nhìn mẹ.

Sau một hồi điên cuồng mua sắm, thì đôi chân cô đã muốn rụng rời ngồi nghỉ một lúc. Chợt thấy một cô gái ăn mặc sexy đang đi tới phía bên này, làm mọi người xung quanh không thể không dừng lại ngắm nhìn, nhưng chớ trêu thay khi đến gần chỗ bạn Khương thì cô ấy bị mấy đứa nhóc con đang chạy hướng ngược lại xô vào khiến cho cơ thể không giữ được thăng bằng mà đang từ từ tiến tới đất mẹ. Thấy vậy, theo phản xạ tự nhiên Sáp Kỳ đưa tay ra khéo cô ấy lại phía mình để cô ấy không bị ngã, mọi người ai nhìn thấy cũng sẽ tưởng tượng lại cảnh trong phim ngôn tình, nhưng đời không như mơ chỉ thấy chưa đầy 10 giây sau cô gái sexy kia đã tặng cô gái còn lại một cái vốt má đầy yêu thương với 5 đầu ngón tay còn hằn rõ trên mặt, cùng một tràng ngôn ngữ khéo theo sau. Chuyện là lúc đỡ người kia thì bạn khương đã không tự chủ được nên bàn tay trái đã nằm yên trên vòng một còn tay phải cũng không chịu kém cạnh, cũng chạm vào vòng ba quyến rũ đó, cô chỉ kịp thấy cô gái trong vòng tay mình mở mắt thất to rồi nhanh chóng đứng dậy rồi xoay người gửi gắm bàn tay xinh đẹp ấy lên một bên má của cô, khiến có choáng váng không thôi. Sau đó quát thật lớn vào khuôn mặt đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì của bạn Khương

"Cô, cô..., cô thật là đê tiện, đồ lợi dụng..."
"..."

Không để Khương Sáp Kỳ nói gì cô gái đó đã đi mất, nhưng trước khi đi cô ta còn tặng cô thêm một cái nhìn muốn xuyên thủng người cô. Lòng cô thầm than "đã làm ơn còn mắc oán, mình chỉ có ý tốt muốn đỡ cô ta thôi chứ có làm gì đâu, mà cô ta đánh mình thật vô lý mà, cái đồ bà chằn...". Cô đứng lên tìm mẹ để đi về, tâm trạng mua sắm của cô cũng vì cái con người kia mà tụt xuống mức âm rồi, trong lòng cô vẫn ôm một bụng ai oán, thề rằng sẽ không bao giờ gặp lại cái con người kì quặc kia một lần nào nữa!!!

Nhưng số trời định rồi muốn tránh cũng không kịp.
Sau giờ học Sáp Kỳ nhanh chân chạy đi tìm Thừa Hoan để cùng nhau dùng bữa trưa ở nhà hàng mà cô mới kiếm được. Lúc đến gần lớp bạn chí cốt thì nghe thấy tiếng cười đùa của bạn mình với một cô gái nào đó, hai người có vẻ đang rất vui vẻ, nên lúc cô bước vào cũng không hề hay biết, cô dành cất tiếng gọi lớn

"Nè, Thừa Hoan đi ăn thôi nào, trưa rồi..."

Bởi vì tiếng gọi ấy mà không chỉ mình Tôn Thừa Hoan quay sang nhìn cô mà người con gái bên cạnh cũng quay lại theo. Lúc bốn mắt va nhau, miệng cô há hốc, và theo phản xạ có điều kiện cô đưa hai tay lên má của mình, rồi thấy cô gái kia cũng nhìn mình với vẻ mặt đầy ngạc nhiên. Rồi sau một lúc cả hai đồng thành lên tiếng

"Là cô, bà chằn..."
"Là cô, tên biến thái"

Bạn Tôn đứng bên cạnh thấy không khí bắt đầu tỏa ra mùi thuốc súng cô vội vàng lên tiếng phá vỡ bầu không khí này

"Hai người quen nhau sao?"
Ngay sau câu hỏi kia cả hai lại đồng thanh
"Không quen..."

Thấy hai người như vậy Thừa Hoan cố gắng nhịn cười, đưa tay ra để giới thiệu hai người họ với nhau

Em và tôi (Wenrene- BHTT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ