59

1.1K 81 3
                                    

"Yun hyung, có hai người anh em đã hi sinh rồi..." Ryang Jam đứng ở cửa, vẻ mặt nặng nề.

Jeon Jungkook bất chợt ngẩng đầu, "Cái gì?!"

"Gần đây Cheol Chil liên tục khiêu khích, ba lần bảy lượt đánh nhau với chúng ta, không ít anh em bị thương, lần này là Cheol Chil tự mình ra tay."

Lông mày Jeon Jungkook cau lại, hắn cuộn chặt bàn tay, xương tay phát ra tiếng kêu răng rắc.

"Yun hyung, Cheol Chil muốn dụ anh ra ngoài."

"Biết rồi, hẹn hắn đêm nay gặp ở Dong Ryu."

"Chúng ta mang theo bao nhiêu người?"

Jeon Jungkook khẽ nở một nụ cười thầm lặng, "Cậu bố trí."

"Được." Ryang Jam nói xong liền đi ra ngoài.

Ryang Jam đi rồi, Jeon Jungkook nhanh chóng bấm một dãy số.

"Yun hyung."

"Trở về gặp anh, buổi tối chúng ta đến Dong Ryu."

"Nhưng mà..."

"Không sao, ngày hôm nay cậu ấy sẽ không gặp nguy hiểm."

Jeon Jungkook bỏ máy, đôi môi chầm chậm cong lên, "Cheol Chil, đêm nay tao đến để dạy cho mày một câu thành ngữ – toàn quân bị diệt."

Chín giờ tối, Jeon Jungkook đúng giờ có mặt ở Dong Ryu, phía sau chỉ có ba người, Ryu Taek cũng ở trong đó.

"Yun hyung." Ryang Jam đã chờ hồi lâu, lúc này hắn đi lên nghênh tiếp thì bị Ryu Taek và hai người khác chặn ở phía trước.

"Yun hyung?" Ryang Jam nghi hoặc nhìn Jeon Jungkook.

Jeon Jungkook cười nhạo, "Đáng lẽ muốn giữ lại mày lâu hơn một chút, dù sao mày cũng giúp tao truyền cho Cheol Chil không ít tin tức sai lệch, nếu không sao tao có thể đoạt được Hwan Dong rồi hợp nhất nó thuận lợi như thế, nhưng mà lần này mày đúng là nóng vội quá rồi! Tự nhiên lại dám động vào người của tao?!"

Sắc mặt Ryang Jam thoáng thay đổi nhưng hắn cố gắng giữ bình tĩnh, "Yun hyung, anh nói gì em nghe không hiểu."

Jeon Jungkook nhếch cằm, liếc mắt nhìn Ryang Jam, "Cố vấn quan trọng nhất bên cạnh Cheol Chil theo tao làm cậu em nhỏ lâu như vậy, thật đúng là khiến mày phải tủi thân rồi."

"Động thủ!" Trong chỗ tối bỗng truyền đến một tiếng hét ra lệnh, ngay lập tức hơn năm mươi người đến dự tiệc liền đứng lên.

Jeon Jungkook thỏa sức cười... Cheol Chil, đèn đã bật sáng, nhưng thật đáng tiếc vì sân khấu đã tuột khỏi tầm tay của mày rồi.

Ryang Jam vội vã rút súng nhưng cánh tay bất thình lình bị tê liệt, súng lục rớt xuống mặt đất, "Mày..."

"Hừ... Mày cũng không hơn gì cái này, vừa rồi tao chạm vào cánh tay của mày, mày cũng không cảm nhận được sao?" Ryu Taek cười lạnh lùng. Lúc nãy khi gã chạm vào Ryang Jam trong một cái chớp mắt, thuốc mê chứa trong kim tiêm đã được bơm vào mạch máu của Ryang Jam.

Ryang Jam sững sờ tại chỗ, hắn bây giờ ngay cả trói gà cũng không chặt.

Ryang Jam đã tàn phế, nhưng phía sau hắn còn có năm mươi kẻ khó có thể đối phó, Ryu Taek không khỏi lau mồ hôi hột, "Yun hyung, người của chúng ta đâu?"

Ngục SủngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ