Pete thức dậy với một tâm trạng vô cùng thoải mái, bình thường nếu qua đêm ở những nơi lạ cậu sẽ rất khó ngủ, nhưng không hiểu sao khi mùi gỗ xạ hương quen thuộc kia vây quanh cậu, Pete lại có thể an tâm mà yên giấc. Sau khi ăn sáng với mọi người xong, cậu nhận được thông báo từ phía ngài Korn rằng địa điểm giao dịch sẽ được diễn ra tại vùng ngoại ô một nơi cách xa trung tâm thành phố. Ngay lập tức cậu cùng mọi người di chuyển đến đó để khảo sát tình hình. Đến nơi Pete hết sức ngỡ ngàng vì đây là một thị trấn nhỏ nhưng dường như nó đã không có dấu hiệu của con người sinh sống, nói một cách thẳng thắn là nơi này là một thị trấn bị bỏ hoang. Nghĩ cũng thật kì lạ đây là một nơi khá thanh bình, phía trước là núi sau là rừng cây xanh mát, vậy tại sao nó lại bị bỏ hoang cơ chứ. Chắc chắn nơi này có vấn đề. Kinn và Porsche cùng nhau đi kiểm tra ngôi nhà 2 tầng cổ kính kia, nơi họ sẽ trực tiếp cùng tên người Pháp thực hiện cuộc giao dịch, còn Vegas cùng Nira sẽ kiểm tra phía rừng cây và mọi thứ xung quanh. Riêng Pete thì khác, cậu tách biệt ra khỏi nhóm người, một mạch tiến về phía tháp đồng hồ cách đó không xa. Bước từng bậc cầu thang cũ kĩ lên đỉnh tháp, đứng từ góc độ này nhìn xuống cậu bắt gặp ngay toà nhà hai tầng kia đang nằm trực tiếp trong tầm mắt của cậu, vừa vặn không lệch một milimet. Như nhận ra được điều gì đó Pete đưa tay lên thành hình ống nhòm, cậu khum người xuống, nhắm một mắt lại. Sau khi thực hiện xong một loạt những thao tác khó hiểu nơi khoé môi cậu nở một nụ cười. Nhấc tay lên nhấn vào mic của bộ đàm Pete cất tiếng:
"Khun Kinn cậu đang đứng gần cửa sổ thứ hai của ngôi nhà đúng chứ?"Phải, mày đang làm gì, sao lại hỏi tao như thế?"
"Bây giờ cậu hãy bước về phía trước ba bước, hướng 10 giờ. Cậu hãy thử nhìn về phía Đông đi."
Đúng như Pete dự đoán Kinn giờ đây đang đứng ngay trong tầm ngắm của cậu. Nhận ra được điều ấy, Kinn nhìn theo chỉ dẫn của Pete, anh thấy phía đỉnh của tháp đồng hồ đằng kia có một cậu thanh niên đang đứng vẫy tay chào anh. Kinn nở một nụ cười hài lòng, gật đầu một cái như xác nhận với Pete. Khi đã chắc chắn mọi thứ đã hoàn hảo Pete nhanh chóng rời khỏi tháp đồng hồ và tiến về phía những dãy núi. Những ngọn núi này dường như không phải là núi tự nhiên mà là do nhiều viên đá chất đống lên nhau mà tạo thành. Tuy nhiên nó khá cao và có nhiều khoảng trống, vừa vặn để một người ngồi xuống. Pete trèo lên từng mỏm đá, nói là núi nhân tạo nhưng nó tương đối hiểm trở, các cạnh đá nhô ra rất nhọn và sắc. Pete cũng vì thế mà bị rách một đường khá dài dọc cánh tay trái khi cậu đang cố gắng trèo lên cao hơn. Máu từ vết thương nhỏ xuống nhuốm đỏ một mảng áo nhưng cậu dường như không mấy quan tâm đến nó mà vẫn miệt mài công việc của mình. Khi đã đứng an toàn trên một khoảng trống của ngọn núi, một lần nữa cậu nhận ra ngôi nhà kia lại xuất hiện trong tầm mắt của cậu. Có vẻ như ngài Korn đã tìm hiểu rất kĩ càng nơi này và cả ngôi nhà kia nữa. Mỗi một góc nhìn, một toạ độ điều hướng về vị trí trung tâm đó là ngôi nhà. Quả không hổ danh là chủ nhân của gia tộc Theerapanyakul từng đường đi nước bước đều được tính toán rất thông minh và kĩ lưỡng. Về phía Kinn và Porsche hai người cũng đã nắm rõ được kiến trúc của ngôi nhà, để chuẩn bị cho những tình huống cấp bách nhất Porsche đã tìm ra một lối thoát hiểm hướng ra phía khu rừng kia. Nếu như nhiệm vụ không thành công nơi này chắc chắn sẽ xảy ra một cuộc chiến đẫm máu và khu rừng chính là nơi trú ẩn lý tưởng dành cho họ. Còn Vegas và Nira cũng chọn được vị trí phù hợp để sắp xếp xạ thủ và quân đồng minh. Hơn hết hai người cũng tìm ra những căn hầm trú ẩn đã được thi công từ trước. Nhưng có một vấn đề không may đã sảy ra, đó là trong quá trình di chuyển Nira bất cẩn bị trật chân và Vegas phải cõng cô đi suốt cả quãng đường. Khi mọi người đã tập trung đầy đủ thì phải mất một lúc sau mới thấy Vegas cùng Nira xuất hiện. Thời khắc nhìn thấy cảnh tượng Vegas từng bước dìu Nira tiến tới không hiểu sao tim Pete bị hẫng mất một nhịp, một cảm giác khó chịu đã dẫy lên trong lòng cậu. Pete không suy nghĩ nhiều, cậu cho rằng chắc vì vết thương ở tay mất nhiều máu nên mới có cảm giác khó tả như vậy. Bỗng Porsche tiến tới cầm tay cậu lên, cất tiếng hỏi han. Giọng điệu hết sức lo lắng:
" Pete tay mày bị sao vậy, nó chảy nhiều máu quá?"

BẠN ĐANG ĐỌC
[VEGASPETE] [KPTS] MIND
Fanfiction"Pete em giỏi lắm, chơi đùa tôi như vậy vui lắm sao?"