Crazy

3.3K 232 32
                                    

Đứng trước cửa phòng, Pete bỗng cảm thấy một cỗ lạnh lẽo chạy dọc sống lưng, đây rõ ràng là phòng cậu sao bản thân lại cảm thấy bất an đến thế. Hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, cậu cầm tay nắm cửa vặn một cái rồi bước vào.
*Cạch*
Cánh cửa gỗ mở ra, Pete như chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, tất cả mọi thứ đều vỡ tan tành nằm lăn lóc trên sàn đá hoa cao cấp, khéo léo tránh những mảnh vỡ cậu tiến từng bước khó khăn vào phía giường ngủ, bất ngờ hơn nữa là một thân ảnh quen thuộc đang đứng quay lưng về phía cậu, hắn mặc một chiếc sơ mi nhung đỏ bỏ ba cúc trên cùng, kèm theo đó là chiếc quần jean đen, chân đi giày da tổng thể vô cùng quyến rũ. Nhưng có điều cậu đã đứng đây được khoảng 5 phút rồi hắn vẫn không lên tiếng, cậu chỉ ngủi thấy mùi thuốc lá vang vọng cả căn phòng lấn át cả mùi diên vĩ quen thuộc. Mày xinh khẽ nhíu lại, đôi môi mỏng chưa kịp mở lời thì người kia đã lên tiếng:
"Đi đâu cả đêm qua."
Một câu hỏi không đầu không cuối thốt ra từ miệng hắn, lúc này cậu mới nhìn rõ hai bàn tay hắn chi chít những vết thương đã khô huyết, còn có cả những mảnh thuỷ tinh vụn găm vào da thịt. Bây giờ thì cậu đã rõ ai là nguyên nhân gây ra đống hỗn độn ngoài kia. Vegas giờ đây đã quay mặt về phía cậu, miệng hắn nở nụ cười quen thuộc, nhưng nó khiến Pete không rét mà run. Hắn lúc này tựa như một con hoả long cao cao tại thượng, chỉ có điều hoả long thì toả ra ngọn lửa cháy rực còn hắn thì phát ra thứ ám khí lạnh lẽo khiến người ta cảm thấy ngạt thở. Pete vẫn chưa hoàn hồn thì Vegas đã từng bước tiến lại gần cậu, vẫn là cái giọng điệu đều đều ấy nhưng câu nói lần này của hắn làm cậu một phen kinh ngạc:
"Đêm qua dữ dội đến vậy à, đi còn không vững phải để cho tên kia khoác eo mà dìu xuống xe."
Pete lần nữa chết lặng khi nghe câu nói từ người trước mặt, câu thấy sâu trong trái tim mình như đang rỉ máu, hắn thế mà lại nghĩ cậu là loại người như vậy, cả người cậu run lên, cậu bất chấp tính mạng lao vào vùng nguy hiểm chỉ để điều tra tên khốn kia với mục đích bảo vệ gia tộc của hắn, cậu bất tỉnh, trúng đạn, biển cả mênh mông cứ thế mà nuốt chửng lấy thân thể cậu. Hôm qua cậu còn lên cơn sốt, cậu mất máu, khổ sở giành giật từng tia sống sót với thần chết để trở về với nhân gian. Sáng nay khi vừa có chút ý thức cậu đã lập tức quay về đây. Vậy mà giờ đây hắn đứng trước mặt cậu lại có thể thốt lên những lời chà đạp lòng tự tôn của cậu như vậy. Vốn định mở miệng giải thích nhưng có lẽ không cần thiết nữa, ánh mắt cậu giờ vô định hơn bao giờ hết, cánh môi cũng nở một nụ cười nhàn nhã đáp lời hắn:
" Phải."

Cậu đâu biết rằng khi từ đó phát ra là mồi nhử cho con hung thần chôn sâu trong Vegas trỗi dậy. Hắn ghét cay đắng cái thái độ thờ ơ này của cậu, vô cùng căm ghét nó. Khi cậu định quay lưng bước đi thì Vegas đã nắm tay cậu lại, không chút dịu dàng mà quăng cậu xuống giường. Vết thương mới được xử lý đêm qua vẫn còn đau nhức, bây giờ bị va chạm mạnh với bề mặt đệm khiến cậu không khỏi cau mày đau đớn. Vegas hung hăng đè lên người người cậu, hắn như con thú đói khát mà lao đến cánh môi hạt dẻ kia điên cuồng mà cắn mút, Pete lúc này mới ý thức được mọi việc đang đi quá xa, nhưng cậu không thể làm gì được ngoài việc cố hết sức vùng vẫy, ánh mắt cậu vô tình bị Vegas bắt lấy. Hắn thấy trong đôi đồng tử nâu trầm ấy là một nỗi chán ghét đến cùng cực, Vegas như phát điên hắn ghé sát cậu phả những hơi thở nóng rực vào vành tai mẫn cảm của cậu:

[VEGASPETE] [KPTS] MINDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ