HAPPY

3.6K 234 26
                                        




Tiết trời vào thu đã dần chuyển mình sang thu, thành phố Paris với một màu vàng rực rỡ, mọi nẻo đường mọi con phố như đắm mình trong tiết trời thu, tất cả như nhuộm một màu vàng rực. Phía bên trong căn dinh thự nguy nga tráng lệ, mọi người đều có mặt đông đủ ở phòng khách, một không khí trang trọng bao trùm cả căn nhà. Ông Khun gấp tờ báo mới đặt lên bàn, châm một điếu xì gà nghi ngút khói nhìn hai người thanh niên trước mặt. Seangtham lão gia hít một hơi thuốc, đôi mắt ông nhắm nghiền phả từng hơi khói quyện vào không trung, ngón tay trỏ đeo chiếc nhẫn ngọc bích gõ nhịp nhàng vào thành ghế sofa.

"Nói ra những lời này, con đã thực suy nghĩ kĩ hay chưa?"

Pete và Vegas ngồi ở chiếc ghế sofa dài, bên cạnh là phu nhân Phong. Cậu nắm chặt lấy đôi bàn tay đang nắm chặt của Vegas, rồi kiên định nói với cha mình:

"Thưa ba, con đã suy nghĩ kĩ rồi. Cho dù có thế nào con cũng nhất quyết phải lấy anh ấy. Đời này nếu không được gả cho Vegas, con cũng sẽ không lấy ai."

"Pete, con..." Bà Phong thấy con trai như vậy bèn đặt tay lên vai cậu rồi ái ngại nhìn chồng mình. Ông Khun nghe những lời đó, động tác nhịp tay bèn dừng lại, ông mở mắt, nhìn thẳng vào đứa con trai duy nhất của mình.

"Hay, rất khen cho con Phongsarkon
Seangtham." Nói rồi ông đứng bật dậy tiến đến trước mặt cậu, dơ tay lên cao.
Bà Phong ngồi im từ nãy thấy vậy triệt để hoảng hồn, bà đứng dậy giữ lấy vạt áo Seangtham lão gia.

"Ba cho dù hôm nay ba đánh chết con, con cũng phải cưới anh ấy." 

Pete từ nhỏ đến lớn đều là một đứa trẻ ngoan ngoãn, cậu chưa bao giờ dám cãi cha mẹ dù chỉ một câu. Ông bà Seangtham cũng rất mực yêu quý đứa con này, đừng nói là đánh đến mắng nhẹ một câu ông bà còn không nỡ.  Vậy mà hôm nay đứa con ngoan của họ không những không sợ mà còn dám chống đối lại cha mình. Làm cả hai vị phụ huynh không khỏi hoảng hồn một phen.

"Đứa trẻ này con mau câm miệng lại." Bà Phong nhìn đứa con trai không biết nặng nhẹ của mình trừng mắt, rồi lại quay sang khuyên nhủ chồng.

"Ông xem thằng bé cũng đã nói như vậy rồi, huống hồ chi hai đứa nó cũng có con chung, thôi thì tôi với ông tác thành cho hai đứa nó, gia tộc Seangtham cũng không coi là tuyệt tử tuyệt tôn. Có được không?"

"Bà.."  Khun lão nhìn vợ mình mở trừng mắt, cánh tay dơ lên cũng bắt đầu run nhẹ.

"Bác trai, dù cháu không giàu sang quyền thế nhưng cháu hứa sẽ yêu thương Pete thật lòng, sẽ không để em ấy phải chịu khổ. Coi như cháu xin bác, xin bác tác thành cho bọn cháu."

Vegas lúc này cũng cầm tay Pete đứng lên, hai người một lớn một nhỏ cùnh quỳ gối trước hai vị trưởng bối, từ đầu đến cuối họ chưa hề buông tay. Bà Phong thấy vậy lại càng đau lòng, chỉ biết hết lời khuyên can chồng mình.

"Ông xem đến quỳ chúng cũng quỳ rồi, nếu không đồng ý chúng nó biết sống làm sao, còn cả Venice, ông định trơ mắt nhìn cháu mình không có ba hay sao."

[VEGASPETE] [KPTS] MINDNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ