Kể từ ngày hôm đó Pete luôn tìm cách tránh mặt Vegas, hễ cậu nhìn thấy cái bóng của hắn thôi là chân như gắn động cơ lập tức tốc biến. Vegas ban đầu còn thấy hứng thú sau đó dần dần cảm thấy khó chịu với thái độ né tránh này của cậu, mấy ngày rồi hắn không nhìn thấy cậu tâm trạng vì thế cũng tệ đi không ít, lần này Pete thực sự giận hắn rồi, cậu còn cẩn thận dặn dò lễ tân không được giao chìa khoá phòng cho hắn. Làm Vegas năm lần bảy lượt không thể lẻn vào phòng của chú chích bông kia. Nhưng hôm nay sau khi bàn bạc chuyện gì đó với Kinn, cậu chưa kịp khoá trái cửa thì Vegas đã nhân cơ hội lẻn vào trong.
Không biết Kinn đã nói gì với Pete mà cậu suy nghĩ rất đăm chiêu. Pete mặc một chiếc áo sơ mi trắng bỏ ba cúc trên, cùng với chiếc quần âu đen dài, Pete cầm ly rượu vang, một tay cậu xỏ vào túi quần, ánh mắt nhìn xuống dòng xe cộ tấp nập. Vegas tiến đến vòng tay ôm eo cậu từ phía sau lưng, cằm hắn tựa lên vai Pete :
"Anh hai nói gì với em à, why so serious, my angel?"
Pete nhận được sự đụng chạm của người phía sau lưng, cậu không cự tuyệt mà để yên cho Vegas ôm mình như vậy. Pete không trả lời cậu chỉ thở dài một hơi sau đó cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.
"I miss you so much. Do you miss me? Hm?"
Vegas vừa nói vừa rải những cái chạm môi vụn vặt lên vùng da cổ mịn màng, nơi này vài ngày trước còn in đậm dấu ấn của riêng hắn vậy mà giờ đây đã mờ đi hết. Thật muốn những dấu vết đó mãi mãi không phai mờ.
"No, I don't"
Vegas nghe xong câu trả lời chỉ cười nhẹ, hắn biết người này vẫn còn giận mình nhiều lắm, vòng tay bất giác ôm chặt cậu hơn, Vegas vùi đầu xuống vai cậu hít một hơi sâu.
" I'm so sorry."
"I don't care, get out my room, please."
Vegas xoay vai cậu lại đối diện với mình, hắn nhìn người con trai trước mặt, sao cậu lại có thể xinh đẹp đến như thế. Trong một chốc Vegas đã tự hỏi mình rằng tại sao người anh trai ngu ngốc của hắn lại có thể bỏ qua một tiểu mỹ nhân như vậy.
Pete thấy hắn nhìn chằm chằm mình như vậy lấy làm khó chịu, cậu gạt tay hắn ra định quay đi nhưng rất nhanh đã bị hắn khoá chặt lại. Vegas nhìn thẳng vào đôi đồng tử nâu trầm ấy.
"Pete, ngày mai chúng ta sẽ chính thức thực hiện nhiệm vụ, em có muốn hôn tôi một cái coi như lời cổ vũ không?"
"Anh đã giết bao nhiêu mạng người rồi, những lúc như thế mấy tên tình nhân trước đây cũng hôn anh để cổ vũ à."
Pete nhàn nhạt cất tiếng, không quên bắt chước điệu nhếch mép quen thuộc của hắn, Vegas bật cười đưa tay vuốt ve mái tóc cậu sau đó ngang nhiên áp môi lên khuôn miệng phiếm hồng của cậu.
Một nụ hôn không chịu sự chi phối của dục vọng, không chứa ham muốn thể xác chỉ đơn giản là nụ hôn đơn thuần mang theo sự nhung nhớ."Không muốn cũng phải hôn, em luôn là con đại bàng tự do làm chủ trên bàn đàm phán, nhưng khi ở với tôi em cũng chỉ là một chú chích bông thôi, xinh đẹp à."
BẠN ĐANG ĐỌC
[VEGASPETE] [KPTS] MIND
Fanfiction"Pete em giỏi lắm, chơi đùa tôi như vậy vui lắm sao. Nhìn tôi đau khổ như vậy em hả dạ lắm chứ gì. Được để tôi nhắc cho em nhớ, em đang nằm trên giường của ai, đang rên rỉ dưới thân ai. Nhớ cho kĩ tôi yêu em và em nhất định chỉ có thể là của tôi mà...