Pete đứng thất thần trong nhà tắm người bên ngoài vẫn còn ngủ, bây giờ mới là 5 giờ sáng, là một vệ sĩ đồng hồ sinh học không cho phép bản thân cậu ngủ quá khung giờ này. Cảm giác đầu tiên sau khi thức dậy là một cơn đau dữ dội kéo đến nơi đỉnh đầu và cảm giác ê ẩm phía dưới eo. Pete cố gắng mở mắt nhìn xung quanh, cậu thấy quần áo rơi vãi tứ tung dưới nền nhà, còn nữa bản thân hiện giờ hoàn toàn loã thể và có một cánh tay đang ôm ngang eo mình. Lồng ngực phập phồng chạm vào tấm lưng trần mịn màng của cậu, Pete khẽ quay đầu lại, đồng tử cậu mở to hết cỡ khi nhìn thấy gương mặt ấy.
Vegas.
Pete cố gắng trấn tĩnh bản thân, chỉ là một đêm thôi mà, không cần làm lớn chuyện. Thế nhưng mọi hành động hôm qua giữa cậu và hắn như một thước phim chiếu chậm từng chút từng chút một xâm nhập vào đại não. Cậu không ngờ rằng bản thân mình lại phóng túng đến như thế, cậu ấm của dòng họ Saengtham danh giá trong men say lại dạng chân cho người ta tuỳ ý đâm chọc, lại còn trưng ra bộ mặt dâm đãng kích tình thoả mãn rên rỉ. Bỗng chốc cậu thấy mình thật rẻ rúng, tự cười nhạo bản thân một cái, cậu gỡ tay người kia ra, bước từng bước khó khăn vào nhà tắm.
Phía hạ thân đau nhức không khỏi khiến cậu nhăn mày, nhìn thân ảnh phản chiếu trong gương mặt cậu biến sắc, từng tấc da thịt đều lưu lại dấu ấn tím đỏ. Cổ, ngực, vai, eo, bụng chi chít những dấu hôn còn có cả vết cắn in nguyên dấu răng bắt đầu thâm tím nơi đùi non trắng nõn. Với Pete chuyện tình dục chăn gối vốn là bình thường, bản thân cậu khi trước cũng có không ít tình một đêm, chỉ là cậu vẫn không tin rằng tốn công sức dây dưa bao nhiêu ngày tháng cuối cùng vì một cơn say mà chịu nằm dưới thân một người đàn ông.
Nực cười. Quá nực cười.
Sau 20 phút ngâm mình trong làn nước mát lạnh, Pete mặc lên người chiếc áo sơ mi trắng kín đáo che đi dấu vết ở cổ, thắt thêm cavat, bên ngoài khoác áo jean đen và quần âu dài. Có vẻ hôm nay cậu có hẹn với ai đó nên chuẩn bị rất kĩ càng.
Xong xuôi bước ra thì Vegas vẫn đang ngủ, cậu cũng không muốn làm phiền hắn, nhặt lại quần áo dưới nền nhà vứt gọn lên sofa. Pete tiến tới gần giường nhìn gương mặt góc cạnh của người đang ngủ thầm cảm thán. Lần này có vẻ hắn ngủ rất ngon, mi tâm cũng không nhíu lại nữa. Cậu định đưa tay vuốt tóc hắn nhưng lại thôi, Pete nhìn hắn một lúc lâu rồi cũng rời đi.
Đến một quán cafe cách đó khá xa, Pete thấy một chàng trai tóc vàng đang vẫy tay với mình, cậu tiến gần lại ngay khi Pete đứng trước mặt chàng trai vội cúi người xuống 90°:
"Cậu Pete."
Pete bị một màn này làm cho khó chịu, mày xinh khẽ nhăn lại, cậu ngồi xuống nhưng chàng trai kia vẫn đứng, sức kiên nhẫn có giới hạn, cậu khẽ rít lên:
"Còn đứng đó đến khi nào, tôi đã nói bao nhiêu lần khi ra ngoài đừng có xưng hô như vậy."
Chàng trai nghe vậy vội cúi đầu:
"Tôi rất xin lỗi thưa cậu."Đó là Tom, một cánh tay đắc lực của Pete khi cậu còn bên Pháp, và bây giờ vẫn vậy. Tom là con lai Thái-Pháp cậu thừa hưởng mái tóc vàng nổi bật của cha và đôi mắt nâu trầm của mẹ. Hơn nữa Tom rất thông minh, ít nói, và luôn hoàn thành tốt mọi công việc Pete giao, vì vậy Pete rất mực tin tưởng vào người cộng sự này của mình.

BẠN ĐANG ĐỌC
[VEGASPETE] [KPTS] MIND
Fanfiction"Pete em giỏi lắm, chơi đùa tôi như vậy vui lắm sao?"