Chương 103 - Quyển 4

568 12 0
                                    

Quyển 4: Đời chẳng được trăm tuổi, lại lo chuyện ngàn năm

Sau sinh thần của Hoàng hậu, bách tính đô thành chào đón ba chuyện vui, không phân thứ hạng quan trọng, dựa theo thứ tự thời gian thì sẽ như sau:

Trước hết là cô con gái út của đế hậu.

Đầu tiên phụ huynh trưởng bối của những cô gái từng xúm quanh nàng ta đều bị giáng chức, không ai ngoại lệ. Kế đó nàng ta bị nhốt trong cung hai ngày, nhưng hai ngày sau khi Ngũ công chúa về tới phủ, ngay tức khắc bị cảnh tượng trước mắt làm kinh hãi gần như phát điên - mười lăm mười sáu thi thể với gương mặt quen thuộc bị treo trên xà cao, hoặc đặt nằm dài ngay giữa đại sảnh. Ngũ công chúa có ngạo nghễ tới đâu cũng chưa từng gặp phải sóng gió lớn thế này, lập tức ngã xụi xuống sàn, gấu váy ướt sũng.

Những chàng trai tuấn tú quay quanh nàng ta lấy lòng khoe tài, xúi giục nàng ta chiếm đất khai man nay đã thành những thi thể cứng đờ lạnh lẽo, quản sự nô tỳ ngày trước chẳng thấy đâu, thế vào đó là những kẻ xa lạ nghiêm túc canh chừng như tượng gỗ.

Hoàng đế ban chỉ, về sau trừ khi ông và Hoàng hậu tuyên triệu thì cấm Ngũ công chúa rời phủ rong chơi, dưới sự giám sát của các ma ma được ông cắt cử riêng, ở nhà học hành phụng đức, tu thân dưỡng tính. Nói đơn giản là nàng ta bị nhốt trong phủ công chúa.

Bấy giờ Ngũ công chúa mới biết sợ, khóc lóc cầu khẩn người canh chừng nhắn với Hoàng hậu là nàng ta đã biết tội rồi. Nhưng như Hoàng hậu đã từng nói với Thiếu Thương, một khi bà đã thất vọng về ai thì chỉ mong suốt đời không gặp lại người đó.

Còn Hoàng đế sai Sầm An Tri tới thuật lại hai câu. Thứ nhất, thu hồi toàn bộ thực ấp đã ban thưởng cho công chúa, dẫu gì công chúa cũng không được dùng tài sản. Thứ hai, muốn ra ngoài? Rất đơn giản, lấy chồng là được.

Nhưng hồi trước Ngũ công chúa từng khóc lóc làm loạn vì bất mãn hôn sự, ép Hoàng hậu dời ngày cưới của mình tới sau hai mươi tuổi, như vậy không phải nàng ta sẽ bị giảm lỏng mấy năm nữa ư? Trừ khi vợ chồng Tiểu Việt Hầu tự mở lời thành thân sớm, nhưng trước đây nàng đã đắc tội không ít lần với quân cữu quân cô tương lai, muốn bọn họ giúp chẳng khác gì mặt trời mọc đằng tây.

Lần này trời đất đã hoán đổi, ngay lập tức từ né tránh sợ hãi thành thân, Ngũ công chúa thật sự muốn được kết hôn sớm.

Thiếu Thương có thể tưởng tượng được những chuỗi ngày kế tiếp, Ngũ công chúa sẽ ngày đêm cắn tim gặm gan trong tiếc nuối khó chịu, nàng bất giác nảy sinh kính nể với thủ đoạn của Hoàng đế. Từ cổ chí kim, Hoàng đế tay trắng dựng nghiệp khai quốc không chỉ giàu trí tuệ và có khí thế khai cương thác thổ, mà còn biết tính toán lòng người. Hoàng đế chưa bao giờ dùng mưu kế thủ đoạn với người nhà không có nghĩa là ông không dùng, chỉ là không muốn dùng mà thôi.

Ở bên đây Ngũ công chúa chỉ muốn nhanh chóng được xuất giá, thì ở bên kia, họ Lạc nhà Trường Thủy Hiệu úy đã đẩy ngày thành hôn lên nửa tháng, bách tính đô thành đưa mắt nhìn các vị công tử Lạc gia tiễn muội muội xuất giá, mười dặm hồng trang xếp một hàng dài. Đến ngoại ô, Lạc Tế Thông mặc giá y đỏ thắm xuống xe, nắm tay Thiếu Thương đến đưa tiễn, áy náy nói: "... Đã tìm thấy thi thể của Xuân Điều ở góc khuất trong vườn ngự uyển."

TINH HÁN XÁN LẠNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ