hai mươi bốn (2)

2.1K 219 10
                                    

soonyoung vặn vẹo đuổi theo jihoon, chỉ vài bước đã bắt kịp cậu, anh ôm lấy vai cậu không ngừng xuýt xoa, giờ jihoon mới để ý thấy cử động vai của soonyoung có hơi quái dị, cộng thêm vẻ mặt đau đến nhe răng của anh làm cậu đổi sắc, nhíu mày đỡ lấy anh.

- này, vai bạn bị làm sao đấy ?

- à cái này... oái... đau đau bạn đừng sờ vào.

soonyoung lập tức lách người tránh ra khi jihoon nhấn nhẹ vai bên kia của anh, đau đến nỗi trán rịn mồ hôi, mặt mày mếu máo càng làm cho jihoon lo lắng tợn hơn nữa, vào thang máy, cậu khoanh tay đứng đối diện nhìn anh đầy chất vấn.

soonyoung thấy không còn đường trốn đành thành thật khai báo, anh tránh nặng tìm nhẹ nói đến là nhẹ nhàng.

- anh bị thùng hàng ngã trúng vai rồi lấy cái đó làm tai nạn lao động trốn về đây với bạn nè, thấy anh giỏi không ?

nói rồi anh xáp tới, cọ cọ má jihoon làm nũng hòng để cho lông mày nhăn nhó của jihoon giãn ra một chút nhưng có vẻ cậu không tin lời anh cho lắm, một mực đòi anh vạch áo ra cho cậu xem bị thương ra làm sao, mặc cho soonyoung uốn éo tránh né, nhưng vì chỉ có một tay là hoạt động tốt nên cuối cùng anh cũng không tự bảo vệ được mình, bị jihoon cởi nút, vạch áo xem vai.

đến khi thang máy xuống tới tầng hầm, bác bảo vệ chứng kiến toàn cảnh trưởng phòng lee cưỡng ép trưởng phòng kwon cởi đồ trong thang máy, áo sơ mi của trưởng phòng kwon đã tụt khỏi vai, thấy cả lồng ngực nhưng trưởng phòng lee vẫn chưa chịu buông tha, làm hai người một phen chạy trối chết.

- để em lái xe đến bệnh viện. bị nặng vầy mà sao bạn chịu đựng hay thế hả ?

jihoon tuy vẫn còn xấu hổ nhưng vẫn đẩy soonyoung qua hướng ghế phó lái, nhất quyết phải là người cầm lái, tình hình vết thương ở vai anh nghiêm trọng hơn những gì anh nói nhiều, chắc cũng phải nứt xương vai chứ không đùa, vậy mà anh vẫn còn có thể trợn mắt nói đùa dỗ ngọt cậu, cái đồ vừa đáng ghét vừa đáng yêu này.

- nhìn thấy bạn là anh không còn thấy đau gì luôn đó.

quả nhiên soonyoung bị nứt xương vai, phải nắn xương lại rồi băng bó, còn phải tránh hoạt động mạnh một thời gian, nhìn soonyoung úp mặt vào ngực cậu rên hừ hừ khi bị bác sĩ nắn xương, jihoon chỉ muốn người ngồi đó chịu đau là mình chứ không phải anh, nắn xong thì vành mắt và chóp mũi anh cũng đỏ ửng, soonyoung đau về thể xác một thì jihoon đau lòng đến mười, âm thầm hạ quyết tâm từ nay về sau không để anh rời khỏi tầm mắt của mình thêm lần nào nữa.

soonyoung ngoan ngoãn đứng bên cạnh jihoon nghe bác sĩ dặn dò, tránh tiếp xúc với nước một thời gian, không được cử động mạnh, bó bột hai tuần sau lại đến theo dõi, jihoon gật gật đầu, không quên hỏi thêm về các món ăn hỗ trợ hồi phục xương khớp, tỉ mỉ ghi lại từng cái một, còn chăm chú và cẩn thận hơn khi họp ở công ty nữa.

về đến nhà, jihoon thực sự đối xử với soonyoung như thể anh bị liệt, dìu từng bước lên cầu thang, đến đẩy cái cửa nhà cũng không cho anh đẩy, cậu định cúi người xuống gỡ giày giúp anh thì anh lại giãy nãy om sòm.

•seventeen• hay là sáp nhập 2 công ty Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ