- này wonwoo, cậu có sao không thế ? đừng uống nữa.
minyun lo lắng chặn ly rượu của wonwoo lại vì anh đã cúi đầu ôm bụng nãy giờ rồi, trán rịn ra một tầng mồ hôi nhưng vẫn cố sống cố chết mà uống, minyun giữ tay anh mới phát hiện tay anh lạnh ngắt, mặt mày trắng bệch, môi bị anh cắn không còn giọt máu.
wonwoo yếu ớt dựa vào người minyun, miệng lẩm bẩm bụng mình khó chịu quá, bụng anh quặn lên từng cơn kể từ ly rượu thứ hai anh uống vào, nhưng anh vẫn mặc kệ mà uống đến khi không chịu nổi nữa, đau đến cả người run rẩy, chỉ có thể phát ra những âm thanh đứt quãng, cộng với tác dụng của cồn, wonwoo ngất lịm đi trên tay minyun, bên tai cơ hồ nghe có tiếng gọi tên mình rất nhiều lần.
wonwoo chầm chậm mở mắt, nheo mắt lại vì ánh nắng chiếu vào phòng, xem xét xung quanh một chút, anh đang được truyền nước biển ở bệnh viện, khi ngồi dậy cảm thấy cơ thể mỏi nhừ và bụng vẫn còn truyền tới cảm giác ẩn nhẫn khó chịu, có lẽ do anh không ăn gì mà đã uống rượu mạnh nên cơ thể kháng nghị dữ dội, bao tử không chịu nổi.
tay bị ai đó giữ chặt, người đó ngồi cạnh giường rồi ngả đầu lên khoảng trống bên cạnh anh mà ngủ, bàn tay to phủ lên tay anh một tầng hơi ấm. wonwoo ánh mắt nhập nhèm, rút tay mình ra gọi thử một tiếng.
- min... minyun ?
điều đầu tiên mingyu nghe khi anh tỉnh dậy lại là tên của người đàn ông khác làm mingyu có xúc động muốn ngủ luôn cho rồi, thức dậy lại làm wonwoo thất vọng nhưng cậu vẫn ngẩng đầu dậy, mệt mỏi nhìn wonwoo.
- sao lại là cậu ?
- tôi thì sao ? là tôi nên anh không vui à ?
mingyu chợt thấy cả người nóng nảy, cao giọng hỏi lại, đêm qua giành giật anh từ người đàn ông kia, hớt hải đưa vào bệnh viện chăm sóc, cả đêm thấp thỏm không yên vì sợ túi truyền dịch hết mà không kịp thay, đi vệ sinh cũng phải đi cho lẹ sợ giữa lúc cậu đi anh có chuyện gì, lo lắng đến gần sáng mới nặng nề đi ngủ, vậy mà người ta không những không biết ơn mà còn khó chịu với mình, kim mingyu mày là máu M đấy à ?
- không phải. tôi tưởng cậu còn đang vui vẻ với mấy em trai đơn thuần trong sáng gì đó mà.
không biết có phải là đang yếu trong người không mà wonwoo thấy tủi thân phải biết, cảm xúc trầm hẳn xuống, đã không cùng anh ăn cơm thì thôi, lại còn ôm ấp với đàn ông bên ngoài, giờ còn to tiếng với anh, anh đang là người bệnh mà, tủi thân muốn khóc luôn.
mingyu thấy anh cúi đầu hít mũi là biết mình thua thảm rồi, hiểu lầm cả, đây chính là thời điểm tuyệt vời nhất để giải quyết mọi hiểu lầm đấy, gét gô.
- tôi nói vậy để chọc tức anh thôi, chứ mấy người đó làm gì có cửa được động vào người tôi chứ, hừ.
- hả ? sao lại chọc tức tôi làm gì ?
- thì anh đi cùng người đàn ông lạ đó, là bạn tình mới của anh à ?
- bạn tình quái gì ?!?!
wonwoo bị mingyu nói đến ngốc lăng, bạn tình là một khái niệm vô cùng xa xỉ với anh, bạn trai thì còn dễ hiểu chứ bạn tình là hơi đánh giá thấp anh rồi đấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
•seventeen• hay là sáp nhập 2 công ty
Fanfictionmình viết nhân dịp 7 năm 17 đi trên con đường trải đầy hoa cùng nhau. chuyện chốn công sở nhẹ nhàng, hài hước, tình cảm from: 26/05/2022 bìa truyện siêu xịn đến từ bạn thân iu của mình @henihae (tiktok)