Ngay khi bắt tay vào việc tìm kiếm thông tin liên quan đến quá khứ của Beomgyu, cả Taehyun và Kai đã nhận thấy đâu không phải là việc dễ dàng.
Cả hai bắt đầu từ việc đi đến cô nhi viện mà Beomgyu từng ở, nhưng lại chẳng thu thập được gì quan trọng cả. Các sơ ở đó nói rằng em quá ngoan ngoãn và trầm tính, đến nỗi em gần như chẳng có lấy nổi một người bạn nào cả. Những đứa trẻ bằng tuổi Beomgyu đều được nhận nuôi từ rất sớm, nhưng riêng em thì đến tận năm mười hai tuổi mới có gia đình nhận nuôi, có thể nói ở độ tuổi này là quá lớn để được nhận. Bố mẹ của Taehyun đều là những người có địa vị trong xã hội, phải sau khi mẹ anh trình ra giấy tờ chứng nhận nghề nghiệp ở Ủy ban quyền lợi trẻ em, các sơ mới dám cho họ nhận Beomgyu về. Dù gì thì việc nhận nuôi một đứa trẻ mười hai tuổi là điều khá bất thường, vì lo lắng em bị lạm dụng nên cô nhi viện và phía Nhà thờ mới phải làm thủ tục xác nhận kĩ càng đến như thế.
Cô nhi viện mà em từng ở là một dãy nhiều căn nhà san sát nhau phân làm nhiều phân khu khác nhau. Mỗi phân khu đều có một chức năng riêng như khu trẻ nhỏ, khu trẻ dậy thì được tách thành khu nam và nữ, khu nhà vườn trồng cây hay khu chăn nuôi, khu học tập, khu vui chơi... Beomgyu từng sống ở cả khu trẻ nhỏ và khu trẻ dậy thì, nhưng theo lời của các sơ thì em thường xuyên ở khu học tập và khu nhà vườn hơn. Em ít khi đến khu vui chơi mà chỉ tập trung vào việc học và sở thích của em là trồng hoa.
Taehyun và Kai được một vị sơ già mời ngồi xuống bàn nước ở gần đó.
- Gấu là một đứa trẻ rất ngoan, thằng bé lúc nào cũng giúp đỡ ta hết! - Sơ nói với Taehyun, bà rót trà ra cho Kai và anh, sau đó ngồi nhìn những tấm ảnh chụp Beomgyu mà Taehyun đem tới - Ái chà, càng lớn lại càng xinh trai nhỉ? Thằng bé vốn đã rất đẹp rồi.
- Vâng ạ!
Taehyun nhấp một ngụm trà, gật đầu trả lời bà. Anh thực sự rất đồng tình với ý kiến này bởi hơn ai hết chính anh là người thường xuyên bị nét đẹp của em thu hút đến mức rời vào khoảng lặng trong phút chốc. Lần đầu là ở sân bay, lần thứ hai là khi em gọi anh dậy vào buổi sáng đầu tiên anh trở về Hàn Quốc, lần thứ ba là khi thấy em cười vì giải được bài tập khó, và lần thứ tư là khi anh rủ em đi ăn vào hai hôm trước.
Taehyun quan sát nơi em từng ở, màu sắc chủ đạo là màu trắng, làm bật lên tôn giáo ở đây. Cũng như các sơ, những đứa trẻ ở đây đều theo đạo Thiên Chúa, đọc Kinh thánh và chắp tay cầu nguyện trước mỗi bữa ăn. Beomgyu vẫn còn giữ thói quen này, em hay chắp tay lại trước mỗi bữa ăn và cả khi đi ngủ. Beomgyu có một góc thờ Chúa trong phòng mình vì gia đình của Taehyun không theo đạo.
Taehyun bắt đầu hỏi bà về gia đình trước đây của em:
- Trong tài liệu của bố con có ghi rằng Beomgyu có một người mẹ và anh trai, sơ cho con biết họ đang ở đâu được không ạ?
- Ta không biết! - Sơ lắc đầu - Chín năm trước, có một sơ khác trẻ hơn nhìn thấy Beomgyu được anh trai thằng bé cõng đến đây, lúc đó ta đang ở trong phòng y tế nên cũng không rõ lắm.
- Vậy vị sơ kia đâu ạ? - Kai lên tiếng, cậu nhìn vị sơ già với ánh mắt chờ đợi.
- Cô ấy mất rồi!
BẠN ĐANG ĐỌC
|HE| txt - taegyu - brother
FanfictionNhà họ Kang vừa nhận nuôi một đứa trẻ xinh đẹp tên Beomgyu.