Thẩm Phức bắt đầu thuyết phục chính mình, đây cùng lắm thì là một cô gái có khổ người lớn một chút mà thôi.
Cậu cưỡi trên người Lục Ký Minh, từ từ nhắm hai mắt lại, hôn hắn, tay sờ lần xuống theo cơ bụng. Lục Ký Minh thì thảnh thơi như ông chủ mặc kệ sự đời, hé miệng cho cậu muốn hôn thế nào thì hôn, ngay cả đầu lưỡi cũng không thèm nhúc nhích, nếu không phải phía dưới gồ lên khéo Thẩm Phức còn tưởng hắn ngủ như chết rồi.
Thẩm Phức nhắm tịt mắt thôi miên bản thân rằng đây là đang tự an ủi bản thân, vói bàn tay vào trong quần lót sờ soạng Lục Ký Minh.
Rất kinh người.
Phàm là đàn ông thì thường luôn có xu hướng háo thắng hơn thua ở phương diện này. Đã không thể chiến thắng về mặt kích thước, vậy chỉ có thể lật ngược tình thế ở mặt kỹ thuật. Bản lĩnh dùng miệng và dùng tay của Thẩm Phức không phải dạng vừa, chẳng bao lâu sau, hô hấp của Lục Ký Minh đã dồn dập hẳn lên, vươn tay chụp lên gáy Thẩm Phức.
Thẩm Phức muốn đánh nhanh thắng nhanh, nên tập trung tri triển công phu ở chỗ quan trọng. Lục Ký Minh bắt đầu thở hổn hển, bụng dưới căng cứng, eo ưỡn lên. Hắn ngậm lấy đầu lưỡi của Thẩm Phức, thình lình xoay người.
Thẩm Phức giật cả mình, trừng to mắt, bốn mắt nhìn nhau với Lục Ký Minh.
Ngày thường Lục Ký Minh thong dong đủng đỉnh quen, dường như chẳng để ai trong mắt. Thẩm Phức chưa từng thấy ánh mắt này ở hắn, hệt như chó săn đang cắn xé con mồi vậy. Thẩm Phức cuống quýt nhắm mắt để che giấu hoảng hốt của mình, Lục Ký Minh bóp chặt lấy cổ tay cậu, qua một hồi lâu, cậu cảm thấy lòng bàn tay mình bị mài cho rộp lên đến nơi, Lục Ký Minh mới bàn giao sản phẩm vào lòng bàn tay cậu.
Cậu thấy trên môi nhoi nhói, hóa ra là Lục Ký Minh cắn rách môi cậu rồi, cậu nếm thấy vị máu tươi ngai ngái.
May mà không làm bẩn quần áo, Thẩm Phức nghĩ.
Xong việc, Lục Ký Minh thả lỏng cơ thể, úp sấp trên người Thẩm Phức. Thẩm Phức dùng cùi chỏ huých hắn ra, Lục Ký Minh bị cậu đẩy lệch cả người, ngã ra giường, trên cổ là một mảng đỏ, cạp quần phanh mở, nhưng anh cũng không vì đó mà xấu hổ, không buồn kéo lên. Thẩm Phức xoay người xuống giường, nói: "Tôi đi rửa tay."
Thẩm Phức vào phòng tắm, tiếng nước vang lên.
Lục Ký Minh tiện tay sửa sang lại quần áo, xoay người xuống giường, chải vuốt lại tóc mái tán loạn trên trán. Hắn rút lấy một điếu thuốc trong bao thuốc để trên bàn của Thẩm Phức, có người khẽ khàng gõ cửa một cái, Lục Ký Minh nói một câu "Vào đi".
Là Tần Nhạn.
Y vừa vào, Lục Ký Minh đã hất cằm về phía phòng tắm, Tần Nhạn hiểu ý, lại gần, nói vài câu gì đó bên tai Lục Ký Minh, Lục Ký Minh gật gật đầu tỏ ý đã rõ. Đúng vào lúc này, Thẩm Phức đi ra, hỏi: "Sao vậy?"
Lục Ký Minh gảy tàn thuốc, cười nói: "Có người biết mai chúng ta đi săn nhạn, nên đưa thứ hay ho tới."
Đây là lần đầu tiên Thẩm Phức tới Lục Công Quán.
![](https://img.wattpad.com/cover/319844796-288-k948831.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] [EDIT] TỪ GIẢ THÀNH THẬT - XUÂN NHẬT PHỤ HUYÊN
RomanceTác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên Tình trạng bản gốc: 78 chương Tình trạng edit: đã xong Editor: Peaches029 (chỉ up trên wattpad) Thể loại: Đam mỹ - Dân quốc - Cận đại - Niên thượng - Tình cảm - HE Cp: Lục Ký Minh - Thẩm Phức Giới thiệu vắn tắt: Vỏ quýt...