Chương 5

239 30 1
                                    

“Trịnh Hạo Thạc!, Cậu……”

Kim Nam Tuấn ban đầu muốn quay lại hỏi Trịnh Hạo Thạc xem cậu có yêu cầu gì về nhãn hiệu và mùi hương của dầu gội và sữa tắm hay không. Nhưng khi mở cửa, hắn thấy qυầи ɭóŧ của mình bị móc vào đầu ngón tay đeo găng tay của Trịnh Hạo Thạc.

Một cảm giác xấu hổ cực kỳ mạnh mẽ lan tràn khắp cơ thể hắn.

Khiến cho mạch suy nghĩ nhanh nhẹn thường ngày của hắn trực tiếp bị tắt nghẽn, chỉ có thể gắt gao nắm chặt tay nắm cửa, vành tai đỏ bừng, hắn xấu hổ đến nỗi hoàn toàn không thể thốt ra một lời chỉ trích nào.

Nhưng Trịnh Hạo Thạc đã đưa ngón tay về phía hắn giống như không hề có việc gì, chớp chớp mắt nói: “Của Cậu?”

Ngón tay của cậu mảnh mai lạ thường, đeo găng tay cao su mỏng màu trắng sữa, có cảm giác thanh cao không thể giải thích được, nhưng động tác đầu ngón tay lười biếng móc vào lớp vãi đen càng có vẻ khiêu khích, thậm chí còn có chút khiêu gợi.

Kim Nam Tuấn không dám nhìn lâu, lại sợ mình làm ra chuyện gì đó quá đáng, nên vội vàng đoạt lấy, luống cuống tay chân nhét nó vào máy giặt, định dùng quần áo khác bao phủ lên đem món đồ nho nhỏ đó hoàn toàn giấu đi.

Kết quả không cần nói cũng biết.

Chỉ là không ngờ tới một đại nam sinh to lớn nhìn qua trông rất lạnh lùng, chỉ vì một cái qυầи ɭóŧ mà khuôn mặt đỏ bừng.

Có vẻ như bạn cùng phòng mới dễ ở chung hơn cả mong đợi a.

Trịnh Hạo Thạc hơi cong môi.

Kim Nam Tuấn vừa mới thành công nhét qυầи ɭóŧ dưới đấy đống quần áo bẩn thỉu của mình, quạy lại nhìn thấy nụ cười của cậu lập tức trầm mặt xuống: “Cậu cười cái gì?”

“Không có gì.” Trịnh Hạo Thạc đáy mắt còn mang theo chút ý cưới, “Chính là cảm thấy khá tốt.”

Khá tốt?

Cái gì khá tốt?

Kim Nam Tuấn nghe xong hai chữ này, dừng một chút, sau đó lập tức nhớ đến chuyện vừa xảy ra, lập tức bực bội trong lòng, vừa mới chuẩn bị phát tác. Nhưng mà còn chưa kịp mở miệng đã đụng phải ánh mắt ngây thơ và khó hiểu của Trịnh Hạo Thạc, không hiểu vì sao hắn lại không vui, những lời vừa định thốt lên đã không thể thốt nên lời ngay lập tức.

Cuối cùng, hắn chỉ có thể kìm lại từ ngữ thô lỗ trong lòng, nghiến răng nghiến lợi ném ra một câu “Tôi đi mua ít đồ”, lần nữa lao ra ngoài.

Mà Trịnh Hạo Thạc cũng lần nữa nhướng lông mày nghi hoặc nghĩ.

Vừa rồi chính mình lại nói cái gì sao?

Không có a.

Bất quá chất lượng cửa của ký túc xá khá tốt.

Kim Nam Tuấn cắm đầu chạy một mạch xuống lầu xong, hít một hơi thật sâu, lấy điện thoại di động ra nhanh chóng gõ: [Một tên đồng tính nhìn qυầи ɭóŧ của thẳng nam xong còn nói khá tốt là có ý gì?]

Rất nhanh câu trả lời đã xuất hiện: [Tỏ vẻ đối với kích cỡ của bạn rất hài lòng]
“……”

Đậu.

/NAMSEOK/ VÔ TÌNH BẺ CONG TRAI THẲNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ