Editor: FB Hoàng Văn Đạt
(Truyện được đăng tải tại app wattpad)
Quyển 1: Ác Mộng
Chương 11: Bà PualisDưới bầu trời trong xanh điểm xuyết thêm vài đám mây trắng trôi bồng bềnh, làn gió xuân quyện mùi hương cỏ cây mơn man lên má người. Bên dòng sông trong vắt chảy xiết, đàn ngỗng trắng mải miết gặm cỏ, gần đó là một cô gái mặc bộ váy vải màu xám trắng cầm cây gậy dài đang chăm chú quan sát chúng.
Khuôn mặt tắm trong nắng vàng của cô gái lộ ra vài sợi lông tơ, mái tóc nâu dài mềm mại quấn trong chiếc khăn trắng càng tôn thêm nét trẻ trung, hoạt bát trên khuôn mặt thanh tú.
Cô nhìn Lumian đang ngồi dưới gốc cây bên sông, khẽ cau đôi mày nhỏ nhắn lại, hỏi:
"Không phải tập trung ở đây để thảo luận xem truyền thuyết nào dễ điều tra hơn à?”
“Sao lại biến thành bức tượng điêu khắc ở nhà thờ rồi?”
Cô gái trẻ này là Ava Lizier, con gái của người thợ đóng giày Guillaume. Cô là một trong số ít người thuộc thế hệ trẻ trong làng có mối quan hệ tốt với Lumian và Reimund.
“Đang mải nghĩ một chuyện.” Lumian không ngẩng đầu lên, vẫn nhìn chăm chú đàn ngỗng trắng và làn nước gợn sóng.
“Chuyện gì?” Reimund Greg đang chăm đàn ngỗng giùm Ava tò mò hỏi.
Lumian trầm ngâm nói:
"Nếu mày gặp phải một con thú da dày đến mức không hề hấn gì trước vũ khí thì mày sẽ đối phó với nó như thế nào?"
"Đương nhiên là phải tìm cách trốn thôi. Trên núi có rất nhiều thú hoang, đâu nhất thiết phải săn mỗi nó." Ava không thấy vấn đề này có gì khó giải quyết.
Lumian "Ừ" một tiếng:
"Thế nếu con thú đó quý hiếm đến mức mấy người giàu trong thị trấn sẵn sàng trả một trăm Louis d'or cho xác của nó?"
“Một trăm Louis d'or, hai nghìn Verl d'or …” Hơi thở của Reimund trở nên nặng nhọc.
Cậu ta chưa từng nhìn thấy đồng Louis d'or bao giờ chứ đừng nói là sử dụng nó, vậy nên mới đổi số tiền đó sang Verl d'or theo bản năng.
Với từng ấy tiền, cậu ta hoàn toàn có thể đến Dariège để bắt đầu một công việc kinh doanh nhỏ chứ tội tình gì phải đi học chăn cừu?
Reimund nhanh chóng suy nghĩ rồi đề nghị:
"Mượn một khẩu súng săn?"
"Vẫn không bắn thủng nổi lớp da của nó." Lumian trực tiếp phủ nhận.
Dù biết con thú đó chỉ xuất phát từ trí tưởng tượng và càng không thể đáng giá nhiều tiền như thế nhưng Ava vẫn không kìm lòng được mà tham gia thảo luận:
"Nó có mạnh không, có hung dữ không?"
Lumian dừng một thoáng rồi nói:
“Cỡ ngang tớ.”
Đây cũng là một trong những lý do mà cậu không chịu bỏ cuộc.
"Thế thì còn đỡ." Reimund thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu, "Về thôn gọi thêm người đến giúp, bao vây, tiêu hao sức lực của nó, cuối cùng quật ngã rồi trói lại."
BẠN ĐANG ĐỌC
Quỷ Bí Chi Chủ 2 - Túc Mệnh Chi Hoàn
Siêu nhiênCuối tháng 7 năm 1.368, một màu đỏ thẫm từ trên trời rơi xuống.