Q2-Chương 9: Gọi đến

285 27 1
                                    

Editor: Hoàng Văn Đạt

Quyển 2: Người đuổi theo ánh sáng
Chương 9: Gọi đến

Lumian khẽ gật đầu, quay ra hỏi: "Ông nói là linh cảm của mình rất cao?"

Osta ngẩn ra mất một lúc, rồi từ từ lộ ra vẻ sợ sệt.

Qua một hồi gã mới nói:

“Đó là một đặc tính của 'Người Cầu Khẩn Bí Ẩn'. Tôi có thể cảm nhận được những sinh vật chưa biết ẩn nấp ở sâu trong bóng tối, cũng có thể nhận ra được thế giới thực đang bị bọc trong một tấm màn siêu dày, và phía sau tấm màn đó là từng con mắt vô cảm đang dõi theo chúng ta…” Nói đến đoạn này, Osta bắt đầu thở hổn hển.

Lumian không giục mà kiên nhẫn đợi gã phù thủy rởm nghỉ lấy hơi.

Gần một phút sau, Osta mới thở ra một hơi dài, nói:

“Ở khu chợ với khu l’Observatoire còn đỡ, chứ ở dưới lòng đất, tôi rất hay có cảm giác tại cuối một vài con đường, tại nơi mà tôi không nhìn thấy, có sinh vật nào đó đang mời gọi tôi, bảo tôi tiến về phía đó.”

"Tôi không biết sau cùng điều gì sẽ xảy đến với mình nếu đặt chân vào bóng tối đó."

Một bộ cảm biến thần bí học rất xịn xò… Lumian một mặt tự giễu linh thị của “Thợ Săn”, mặt khác thì thấy "Người Cầu Khẩn Bí Ẩn" không hề vô dụng như Osta nói.

Osta tiếp tục:

“Có những lúc, khi nhìn thấy đám du khách tiến vào trong hầm mộ với từng ngọn nến trắng trên tay, tôi sẽ có một vài suy nghĩ nghe cứ như hoang tưởng. Đó là cho rằng đây là một nghi thức nhằm hình thành mối liên hệ kỳ diệu với sự tồn tại bí ẩn nào đó, giúp du khách không bị bóng tối nuốt chửng, hay bị người đã khuất lôi đi.”

Lumian nghe xong thì khá kinh ngạc, không nén được phải thầm cảm khái hai câu:

  "Trên phương diện ý nghĩa thần bí học, 'Người Cầu Khẩn Bí Ẩn' quả thực rất lợi hại... chỉ có điều lại không giỏi chiến đấu..."

Dựa trên mô tả của Osta, cậu nghi việc bắt buộc phải cầm theo một ngọn nến trắng đã thắp mới được tiến vào hầm mộ thực chất là một nghi thức, với mục đích là để đám du khách tránh khỏi đủ mọi mối nguy hiểm tiềm tàng ở đó.

Những nhân viên quản lý hầm mộ hẳn ý thức được điều này, nhưng vì kiếm tiền, họ không những không nói gì, mà còn khuyến khích cấp trên liệt việc tham quan hầm mộ vào hạng mục du lịch.

Nghĩ tới đây, Lumian nhớ tới một câu mà chị mình hay cảm thán:

"Tiền bạc thay đổi con người."

Không biết là khi còn ở tầng lớp thấp, thứ nào sẽ khiến con người ta dễ đổi thay hơn: ma dược, ban ơn và tiền bạc… Lumian thầm lẩm bẩm một câu với tâm thái giễu cợt.

Rồi cậu hỏi Osta:

“Ông có cảm nhận được có mối nguy hiểm ẩn nấp trong bóng tối nào ở khu chợ không?”

Biểu cảm của Osta thay đổi tới mấy lần, sau đó gã trầm giọng nói:

“Tôi không dám đến gần ngôi nhà bị cháy rụi ở khu chợ Gentleman.”

Quỷ Bí Chi Chủ 2 - Túc Mệnh Chi HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ