Editor: Hoàng Văn Đạt
(Truyện được đăng tại app wattpad)
Quyển 1: Ác mộng
Chương 58: Mến mộ người tàiQua hai đêm thăm dò, Lumian phát hiện ra số quái vật ở khu vực bên ngoài tàn tích trong mơ không nhiều như cậu tưởng.
Sau khi tiêu diệt con quái vật không da, con quái vật có súng săn và con quái vật có vết đen, cậu đã lượn vòng quanh thêm một lượt nữa nhưng không bắt gặp bất kỳ mục tiêu nào có thể đi săn ngoài mấy tảng thịt nhuốm máu vẫn còn khẽ cựa quậy.
Công dụng duy nhất của chúng có lẽ là làm thức ăn.
Còn Lumian sớm đã phát hiện cậu không cần phải ăn trong giấc mơ của mình.
Mỗi lần cậu tiến vào đây đều sẽ tràn đầy năng lượng, không hề cảm thấy đói. Sau khi tìm tòi hoặc chiến đấu một thời gian, khi mà linh tính giảm dần và đã thấm mệt thì trạng thái giống với đói mới xuất hiện. Tuy nhiên nó chỉ kiểu hơi hơi đói nên cậu không cần phải bổ sung thêm năng lượng.
Đến khi cảm giác đói này trở nên cồn cào thì linh tính và thể lực của Lumian thường đã cạn kiệt. Lúc ấy cậu mệt đến mức buộc phải rời khỏi thế giới trong mơ.
Sau khi ăn uống và "nghỉ ngơi" trong hiện thực, chắc chắn cậu sẽ lại tràn đầy năng lượng, không còn cảm giác đói khi tiến vào đây lần nữa.
Trong quá trình thăm dò, Lumian vừa quan sát môi trường xung quanh vừa lục lọi các ngôi nhà đổ nát. Cậu tìm thấy một ít tiền xu, nhưng không nhiều, cộng lại không vượt quá một Louis d'or.
Còn về chữ thì chỉ có thêm một vài cuốn sách nhỏ màu xanh lam.
Bất đắc dĩ, Lumian đành phải tiến sâu hơn vào trong tàn tích.
Cậu chậm rãi men theo những bức tường còn nguyên hoặc đã sập xuống trong làn sương xám mờ và khung cảnh u ám.
Đột nhiên, cậu bắt gặp một đống dấu chân nông rất kỳ quái.
Thậm chí còn rất khó để nói chúng là dấu chân, bởi vì dấu bên trái thì bình thường, nhưng dấu bên phải lại là dấu bàn tay để lại khi ấn xuống.
Một con quái vật khác? Lumian lặng lẽ lần theo dấu chân. Cậu không quên quan sát môi trường xung quanh và hình dung ra chiến trường phù hợp nhất cho nhiều tình huống khác nhau.
Cuối cùng, cậu đã nghe thấy một vài tiếng động. Thế là cậu dừng lại, lượn nửa vòng, leo lên đỉnh một ngôi nhà sụp đổ và nấp kín sau đống đá nặng trĩu xếp lộn xộn.
Ngay sau đó, Lumian thận trọng thò đầu ra từng chút từng chút một để nhìn về nơi phát ra tiếng động.
Tại đó, giữa một khu đất trống không có bất kỳ thứ linh gì khác, có một người không biết liệu có thể được gọi là người hay không đang đứng.
"Hắn" thoạt nhìn giống người, nhưng khi quan sát kỹ lại thì sẽ thấy có cực nhiều điểm rất bất hợp lý:
Hai con mắt mọc ngay ở chỗ của mũi, miệng thì ở bên trên, bên dưới là một đôi tai. Cái mũi đã được đổi chỗ sang mép thái dương, trong khi một cái chân và một cái tay lại xuất hiện ở nơi tương ứng với vai, ngoài ra cái chân và tay còn lại thì xuất hiện ở phần thân dưới. Tổng thể nó trông như một thứ được chắp vá ngẫu nhiên từ các bộ phận khác nhau của con người.
BẠN ĐANG ĐỌC
Quỷ Bí Chi Chủ 2 - Túc Mệnh Chi Hoàn
על-טבעיCuối tháng 7 năm 1.368, một màu đỏ thẫm từ trên trời rơi xuống.