Editor: Hoàng Văn Đạt
Quyển 2: Người đuổi theo ánh sáng
Chương 42: Cám dỗGiọng nói hùng hồn đầy uy nghiêm của Termiporos vang vọng trong tai Lumian:
"Đúng thế."
Lumian lập tức mỉm cười.
Cậu đáp lại với giọng mỉa mai:
“Nói cách khác, cái chết của Aurore và tất cả mọi người trong làng là để ngươi giáng xuống?”
“Tại sao ta lại phải giúp ngươi thoát khỏi phong ấn? Nếu ngươi là một thiên sứ nhờ nhận được ban ơn, vậy ta hoàn toàn có thể dần dần đánh cắp sức mạnh của ngươi thông qua nghi thức vừa rồi dưới sự dõi theo của sự tồn tại vĩ đại đó, cho đến khi ta cũng có được vị cách thiên sứ của đường tắt Định Mệnh. Rồi sau đó ta sẽ tự phục sinh Aurore, để tất cả mọi người quay trở lại trạng thái trước khi làng Kordu bị hủy diệt. Đến lúc đó, ngươi sẽ thảm hại tới cỡ nào?”
“Nếu ngươi có đặc tính phi phàm thích hợp, vậy ta có thể đợi cho đến khi ta cũng trở thành thiên sứ của đường tắt Thợ Săn, cũng nắm giữ sức mạnh của Định Mệnh tương đương với ngươi, sau khi chuẩn bị đủ, ta sẽ thả ngươi ra, đánh bại ngươi, chế ngự ngươi, ép ngươi phải phục sinh Aurore.”
“Không, tự ta làm hẳn cũng được, ta sẽ khiến ngươi chịu sự tra tấn trong vĩnh hằng, cho đến tận cùng của thời gian.”
“Vốn dĩ ta không hứng thú lắm với việc nhận được ban ơn từ đường tắt ‘Định Mệnh’, nhưng sau khi biết nghi thức đó là để ngươi giáng xuống, ta bắt đầu mong chờ cảnh tượng toàn bộ sức mạnh và sự kiêu ngạo của ngươi chuyển dần sang người ta.”
Lumian càng nói càng hưng phấn, ma dược "Kẻ Khiêu Khích" trong người dường như lại tiêu hóa thêm một chút.
Giọng Termiporos vẫn thế, như thể không hề bị ảnh hưởng.
"Ta từng gặp rất nhiều người phi phàm trong vũ trụ, cũng đã thấy vô số chủng tộc được Người ban ơn, nhưng phần lớn trong số chúng đều không thể đặt một chân vào ngưỡng cửa thần tính, bởi vì nếu tiến thêm một bước, thân thể và tinh thần của chúng sẽ hoàn toàn sụp đổ.”
"Mà trên con đường truy đuổi thần tính còn có vô số nguy hiểm, ngươi có chắc mình thực sự có thể trở thành thiên sứ sao?"
“Ngươi hẳn phải biết, đây không phải là chuyện tỷ lệ một phần chục triệu hay trăm triệu có thể diễn tả độ khó để đạt được vị cách thiên sứ.”
"Nếu như ngươi chết trên con đường siêu phàm, Aurore Lee cũng sẽ chết hoàn toàn theo ngươi. Hơn nữa, khi ấy, phong ấn trên người ngươi sẽ tự giải trừ, ta cũng có thể thoát khỏi lồng giam này."
Lumian hơi ngửa đầu lên, cười một tiếng.
Tiếng cười dội lại trong hốc mỏ đá, làm tăng thêm sự trống trải và ngột ngạt nơi đây.
"Đã như vậy, tại sao ngươi lại không kiên nhẫn đợi ta chết đi?" Cầm theo ngọn đèn khí đá, Lumian đi ra ngoài mỏ đá trống không, vừa đi vừa nở một nụ cười khó tả, "Ta mặc kệ rốt cuộc các ngươi muốn làm gì, muốn đạt được thứ gì, là người tốt hay kẻ xấu, ta chỉ biết, Aurore cùng toàn bộ người dân làng Kordu đều vì các ngươi mà chết."
BẠN ĐANG ĐỌC
Quỷ Bí Chi Chủ 2 - Túc Mệnh Chi Hoàn
ParanormalCuối tháng 7 năm 1.368, một màu đỏ thẫm từ trên trời rơi xuống.