Hai người không biết qua bao lâu, điện thoại của Tiêu Chiến bị Tiêu Thành gọi đến sập nguồn cậu cũng mặc kệ.
Trịnh Từ nhìn Tiêu Chiến mắt mũi tèm lem, khóc còn hăng say hơn cả mình mà buồn cười.
"Cậu khóc sắp bằng nước sông Dương Tử rồi đó"
"Tôi thấy mình trong cậu. Nếu bây giờ tôi nói với Nhất Bác rằng tôi ghen, anh ấy có phải cũng sẽ cho rằng tôi trẻ con không?"
"Trước đây tôi cho rằng tình yêu của tôi và anh Thành vĩnh viễn là tình yêu đẹp nhất. Anh ấy rất tốt, rất yêu cũng rất chiều, sau đó thời gian trôi qua, hình như đã không còn như trước nữa rồi. Anh ấy có vẻ là đã mệt mỏi với chuyện cưng chiều một thằng con trai như tôi rồi"
"Tiểu Từ, cậu nói gì vậy?"
"Cậu nghĩ là chỉ đơn thuần vì vài lời nói mà tôi chia tay anh ấy à? Anh ấy không phải gay, trước đây quen bạn gái mà, sau này có lẽ cũng vậy thôi, với tôi chắc cũng chỉ là hứng thú nhất thời"
Trịnh Từ móc điện thoại ra, đưa cho Tiêu Chiến nhìn một đoạn video. Trong đoạn video, Tiêu Thành nghiên đầu hôn cô gái mà anh luôn miệng nói rằng chỉ là đối tác.
Tiêu Chiến gần như không tin nổi vào mắt mình. "Đoạn.. đoạn video này sao cậu có được"
"Là cô ta gửi cho tôi đó"
Tiêu Chiến run rẩy trả điện thoại vào tay đối phương, bản thân như bị dìm trong hầm băng. Đối với cậu, anh hai luôn là người đàn ông rất tốt, nếu không có đoạn video này, cậu...
"Tiểu Từ, video này có thể là.."
"Là thật 100%. Tôi kiểm tra rồi"
Tiêu Chiến cả người rét run. Cậu không dám tin anh trai mình lại tồi đến mức này.
"Không sao đâu, mọi chuyện đều qua rồi. Tôi rồi sẽ ổn thôi"
Tiêu Chiến vừa khóc vừa ôm lấy Trịnh Từ. "Xin lỗi cậu, thực sự xin lỗi cậu"
"Sao lại xin lỗi. Cậu đâu có làm gì sai?"
"Nếu tôi không xuất hiện trong cuộc đời cậu, cậu cũng sẽ không gặp anh trai tôi, không gặp thì không yêu, không yêu sẽ không hận, không hận sẽ không đau. Tôi cảm thấy như bản thân mình gián tiếp đâm cậu"
"Nói điên nói khùng. Anh ấy là anh ấy, cậu là cậu. Chẳng liên quan gì hết. Hơn nữa tôi rất vui vì có cậu làm bạn"
"Tôi đau lòng quá"
"Ừm"
Số điện thoại lạ gọi tới, Trịnh Từ sợ là Tiêu Thành liền vội nhấn từ chối, sau đó một tin nhắn nhảy lên.
"Tiểu Từ à, là bác Tiêu đây. Chiến Chiến có đi với con không?"
Tiêu Chiến cầm điện thoại của Trịnh Từ gọi lại cho ba Tiêu. "Ba, con đây"
"Điện thoại con đâu sao ba gọi không được?"
"Dạ hết pin rồi"
"Ừm. Nhất Bác vẫn đang chờ con. Con chừng nào thì về?"
"Đêm nay con không về. Mọi người không cần chờ con"
Bên kia truyền tới giọng nói của Vương Nhất Bác. "Chiến.."
![](https://img.wattpad.com/cover/291185993-288-k580574.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Bác Chiến] Ừ thì, anh yêu em!
FanfictionAu: tom811 Thể loại: Niên thượng , ngọt, có H, HE Minh tinh x Minh tinh Vương Nhất Bác 28 tuổi x Tiêu Chiến 25 tuổi