"Tên nhóc này bị lạnh và kiệt sức." Nữ bác sĩ - phù thuỷ trong lời Dalton, bà Kureha - gương mặt đúng là đã qua tuổi ngũ tuần nhưng thân hình bà ta tựa như chỉ mới ba mươi "Còn nhóc này sốt cao, quan sát cậu ta nhiều chút."
"Vâng ạ!" Người lông lá giờ biến thành một chú tuần lộc mũi xanh nhỏ, lạ là cậu ta có thể nói chuyện và đi bằng hai chân.
"Còn vị khách thứ ba đâu?"
"Vị khách thứ ba?" Tuần lộc khó hiểu "Con chỉ thấy hai người ngã trước cửa thôi."
Kureha nhìn sau lưng chú tuần lộc "Sau lưng nhóc."
Tuần lộc nhỏ quay lại, nhìn thấy một chú mèo đen mun mắt nâu nhìn mình "Áaaaa!! Mèo đen ở đâu ra thế này??"
"Đây là phù thuỷ thứ thiệt đó Chopper." Kureha cười, tiến tới ngồi trước mặt Kaphosriel, vươn tay "Xin chào, ta là Kurena. Cô đến từ đâu?"
Trước sự bất ngờ của Chopper, Kaphosriel hoá thành người, mỉm cười bắt tay nữ bác sĩ "Kaphosriel. Ta đến từ một nơi rất xa bên kia chân trời."
"Quả là bí ẩn." Kureha nói xong, chỉ Luffy "Cô có thể chữa trị cho cậu bé đó, vì sao phải cất công đến tận đây?"
"Ta không phải bác sĩ." Kaphosriel khoác tay, mỉm cười "Vả lại, hành trình không có khó khăn sẽ không mài dũa một người, phải không?" Đồng thời, nàng không hy vọng Luffy dựa dẫm vào nàng - một người không thuộc cùng thế giới với cậu.
"Ha ha ha. Ta thích cô đấy. Ít nhất ta chưa gặp qua người phụ nữ nào lớn tuổi hơn ta." Kureha dựa người lại gần Kaphosriel, bà ta cao hơn nàng cái đầu "Cô có thuốc giúp trẻ lại chứ?"
"Trông bà không giống người sẽ để ý ngoại hình." Kaphosriel nhún vai, từ không trung lấy một lọ thuỷ tinh hình thoi đựng dung dịch vàng "Phải trả giá bằng tuổi thọ đấy."
"Ta có thừa." Kureha chụp lấy lọ thuốc nhưng không uống ngay mà ngắm nghía nó rồi cất vào một chiếc hộp gỗ "Nhìn vậy thôi chứ ta đã hơn trăm tuổi đấy."
"Thế thì bị gọi phù thuỷ cũng không oan." Nàng nhún vai, cuộc trò chuyện của họ bị cắt ngang khi Luffy và Zoro tỉnh lại, nhìn thấy Chopper, cậu nhóc mũ rơm lập tức xem chú tuần lộc là đồ ăn và chạy theo đòi bắt cậu ta về cho Sanji chế biến. Zoro bằng cách thần kỳ nào đó bị kéo theo "Đứa nhỏ kia không thích con người."
"Phải. Nó từng bị con người tổn thương. Chỉ duy nhất một người đối tốt với nó."
Kaphosriel cười, nghe thật giống nàng. Hảo cảm với Chopper nhờ vậy tăng lên. Nhóc tuần lộc này sẽ gia nhập băng Mũ Rơm, nàng chắc chắn. Có điều...
"Luffy. Nhóc chưa khỏi hẳn đâu. Quay lại giường cho chị."
Mất một khoảng thời gian gã vua Wapol cùng tuỳ tùng lên đến lâu đài, đòi đốt lá cờ hải tặc treo trên đỉnh lâu đài hòng chiếm đoạt lại nó. Nhưng Luffy ra mặt, giúp Chopper bảo vệ lá cờ và đấm Wapol méo mặt (nghĩa đen) bất chấp cơ thể cậu chưa hoàn toàn khỏi hẳn. Yep, Luffy bất cẩn nhưng nghĩa khí thế đấy, cũng may cậu nhóc tìm được những người đồng đội tin cậy cùng chiến đấu (tiện làm bảo mẫu không công) hỗ trợ cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[One Piece] We Are As One
FanfictionDisclaimer: Eiichiro Oda Author: NaraEragon Warning: Paralel Universe, OOC, SA, hài, chửi tục Characters: Vô cùng đông đảo. Summary: Nếu Luffy được nuôi lớn bởi thế lực kỳ quái? Khởi đầu cho hành trình trở thành Vua Hải Tặc, cậu không đi một mình? ...