Chương 3

3.1K 441 60
                                    

Chỉ mới gần 6 giờ sáng, khi những ánh nắng nhẹ nhàng của sớm ban mai mới bắt đầu ló rạng, cậu thiếu niên hôm qua chễm chệ ngồi trên hot search đã thức dậy từ bao giờ.

Isagi co mình trên chiếc ghế lười mềm mại để lướt tin tức lịch thi đấu tiếp theo của chiến đội KX.

"Tận tuần sau mới đấu trận tiếp theo cơ á, bên liên minh xếp lịch kì quái thật đấy"

Cậu nhóc hạ giọng lẩm bẩm một chút, đôi môi nhỏ theo thói quen hơi cong lại, biểu đạt sự không hài lòng.

Thông thường vào mỗi buổi sáng như vậy, Isagi không nhất thiết phải dậy sớm, bởi đến tận chiều cậu mới có lịch livestream. Nhưng bởi vì lúc 7 giờ sáng nay có lịch hẹn với bác sĩ, nên tối qua Isagi đành phải đi ngủ mà không uống thuốc.

Hậu quả của việc không uống thuốc chính là cậu không ngủ được sâu giấc, nửa tỉnh nửa mơ rồi cuối cùng gần như thức đến sáng.

"Meo"

Khi Isagi vẫn còn đang nằm nhoài người trên chiếc ghế lười, thì chú mèo đen cậu nuôi đã chầm chậm bước đến. Có vẻ chú ta cũng vừa mới thức dậy, nên đôi mắt xanh thẫm ấy hơi nheo lại, còn vương chút ánh nước lấp lánh.

"Đói rồi sao? Hôm nay nhóc dậy sớm thật đấy"

Isagi hôn nhẹ lên đỉnh đầu Leo, khẽ cười.

Từ khi cậu chuyển ra ở riêng để bắt đầu công việc streamer, có lẽ nhóc mập này là người thân cận nhất bên cạnh. Từ khoảng thời gian chập chững bước vào ngành nghề với tiền lương chẳng ổn định, cho đến khi trở thành một streamer tuyến đầu như hiện tại, cả quá trình dài ấy đều có sự góp mặt của Leo.

Lạ thật nhỉ? Dù chỉ là mèo, nhưng tâm hồn tình cảm của nó lại sâu sắc hơn cả vô số người.

"Trông nhà ngoan nhé Leo, anh sẽ về sớm thôi"

Isagi cẩn thận khoá cửa nhà, sau đó bước xuống sảnh chung cư, bắt đầu tìm kiếm chiếc xe mình mới đặt.

"Lên bệnh viện XX, cảm ơn ạ"

Chiếc xe cứ vun vút lao đi trên con đường lớn. Bởi vì mới sáng sớm nên dòng người cũng không quá đông đúc, thậm chí cậu còn quan sát được những mầm cây bên đường đang nghiêng người ôm lấy cơn gió lành lạnh.

"50 nghìn nhé nhóc, tiền mặt hay chuyển khoản đây?"

"Chuyển khoản, cảm ơn bác ạ"

Rảo bước trước sảnh lớn của bệnh viện, Isagi vẫn có thể cảm thấy đôi tay mình còn run nhè nhẹ, nhưng may mà cũng không quá kịch liệt như hồi đầu nữa. Hít một hơi thật sâu để khiến bản thân bình tĩnh, cậu mới dám đẩy cửa bước vào.

"Chào buổi sáng nhóc Yoichi, sáng nay em có hẹn sao?"

Chị trực ban ở quầy lễ tân vẫn là chị gái quen thuộc ấy, khiến tâm trạng của Isagi cũng đỡ sợ hãi hơn hẳn.

"Vâng ạ, lúc 7h bác Noa có dặn em tới"

"Qua đây, chị dẫn em vào"

Ngay khi cánh cửa phòng khám được mở ra, thân ảnh của một người đàn ông dần được hiện rõ. Ánh mắt của Noa mang chút nhàn nhạt mà lướt qua nơi cửa phòng, nhưng ngay khi nhìn thấy Isagi, ánh mắt lập tức dịu lại, trở nên ôn hoà lạ thường.

[Rinisa]-Không Chơi Được Thì Xoá Game Đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ