Tha thứ cho em

203 18 0
                                    

Qúy Mục Nhiễm lái xe về Qúy gia, cũng đã là một giờ sáng. Biệt thự Qúy gia vẫn mở đèn chờ, con đường xung quanh sáng như là ban ngày. Nhìn Charlotte đang nằm ngủ yên lành trên đùi mình, Quý Mục Nhiễm vỗ nhẹ bả vai đánh thức cô.

Trải qua một chút nghỉ ngơi ngắn ngủi, thân thể mệt mỏi cũng không có gì tốt thêm, ngược lại càng khiến cho bản thân thêm khó chịu. Charlotte hé mi mắt, nhìn thấy chính mình trong mắt của Quý Mục Nhiễm, trong nháy mắt thanh tỉnh hơn phân nửa.

-Không tiện.

Charlotte lúng túng nói, phát hiện người nọ vẫn như cũ không chớp mắt nhìn mình, đúng là cảm thấy khẩn trương không giải thích được.

Tuy rằng trước đây một mình ở chung cùng với Quý Mục Nhiễm, Charlotte chung quy vẫn không thích ứng được bởi vì trong lòng còn có tình yêu giày vò. Hơn nữa Quý Mục Nhiễm cường đại nghiêm túc và trang trọng khí tràng, càng khiến cho Charlotte không biết phải ứng xử ra sao.

Mà trong lúc khẩn trương thì lòng lại bất an, cũng khiến Charlotte không rõ ý nghĩ kia. Cô hiện tại rất rõ ràng bây giờ trong lòng chỉ có mỗi một người là Engfa, mặc dù tình cảm sót lại đối với Quý Mục Nhiễm cũng không rõ là gì, nhưng cũng không phải là tình yêu. Charlotte mong muốn Quý Mục Nhiễm có thể coi cô như là em gái, là người nhà, chứ không phải là một nguyên tắc hay một công cụ sai khiến.

-Xuống xe.

Qua hồi lâu, Quý Mục Nhiễm mới mở miệng nói. Vừa nghe xong Charlotte đưa tay mở cửa bước xuống xe. Hai chân vừa chạm đất, cô mới phát hiện thể lực tiêu hao có bao nhiêu nghiêm trọng, cho nên ngay cả cước bộ cũng không tự chủ được mà nghiêng ngã lảo đảo. Mắt nhìn thấy Quý Mục Nhiễm đã đi vào cửa biệt thự Qúy gia, Charlotte đầu óc choáng váng lảo đảo nghiêng ngã đi theo.

Hai năm trôi qua, Qúy gia biến hóa cũng không nhiều lắm. Đi qua máy thu hình an ninh nhỏ như lỗ kim trước cửa sắt, chỉ dùng đá cuội để sắp thành đường, xung quang là các loại hoa cỏ cùng cây mới xanh tươi. Đây cũng chính là nơi mình từng ở qua, nhưng cũng không phải là nhà của mình. Nó giống như một cái khách sạn xa hoa dùng để nghỉ chân sau một cuộc du ngoạn vòng quanh thế giới, cho dù tốt đến bao nhiêu, cũng không thuộc về mình.

Theo Quý Mục Nhiễm đi vào biệt thự, vừa đẩy cửa ra, liền thấy có bốn người đã ngồi bên trong.

-Engfa, chị không sao chứ?

Charlotte bước nhanh đến chỗ Engfa, khẩn trương kiểm tra thân thể của người kia, nhìn thấy người nọ một vết thương cũng không có lòng lúc này mới yên tâm.

-Engfa, em...

"Ba!"

Cái tát thanh thúy vang dội khắp phòng khách, khuôn mặt bị đánh của Charlotte liền lật sang một bên. Nhìn cái tay kia của Engfa lại muốn vung lên, muốn tránh né đi cũng không có.

-Vì sao không né?

Buông tay xuống cách Charlotte chỉ còn vài cm bàn tay cũng chưa động, Engfa hỏi.

-Là em không tốt, nên đánh.

Tuy rằng trong lòng tràn đầy ủy khuất, nhưng Charlotte lại muốn Engfa đánh mình thêm vài cái. Cô biết, tối nay đã khiến cho Engfa phải sợ hãi, cũng khiến nàng tổn thương thấu tâm. Một người, ngay cả chính mình nội tâm có cường đại, cũng không thể tha thứ cho người đã ba lần bốn lượt bỏ mình lại. Cho dù là hoàn toàn xuất phát từ ý tốt.

Thiết ngục mê tình (Englot)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ